...việc chính trị, cách mạng bọn độc tài CSVN hiện nay là việc phải “bao gồm” tất cả mọi yếu tố có thể được. Trong đó, lý thuyết quan trọng đấy nhưng chỉ là phần nhỏ khi tà quyền còn bám trụ. Đại sự của chúng ta mang tính “mẹo” nhiều hơn lý thuyết dông dài. Hãy tận dụng hết mọi phương tiện, mọi chiến hữu một cách Toàn Diện, Triệt Để…sao cho giật sập bọn hung ác CS hiện thời đã, còn lại là việc của toàn dân...
(viết ngắn nhân đọc "Cuộc hội luận cùng Tập Hợp Dân Chủ Đa Nguyên: Câu trả lời vòng Một" trên Dân Luận). Trước khi đọc mấy dòng này, xin mời bạn đọc nhẫn nại đọc bài chính (khá dài) đăng trên Dân Luận như link nêu trên.
Sau đây là Comment của Lê Tùng Châu (sau comments trên Dân Luận của các bạn Slinkee, Nguyễn Ngọc Già, Khách Chính Tâm, cũng được trích đăng lại ở đây, xin bạn đọc xem bên dưới:
Tôi đồng ý với bạn Nguyễn Ngọc Già-NNG (và Slinkee). Và xin nói tiếp (miễn nhắc lại ý của hai bạn đã nói) như sau:
Việc Cách Mạng (thay đổi) chính trị - xã hội là việc liên quan đến con người trong một cộng đồng lớn là quốc gia, có khi còn tương liên với nhau theo vùng (nhiều quốc gia), như tại Bắc Phi và Trung Đông hiện nay vậy. Với biên độ rộng lớn như thế, nhứt là việc lại xảy ra trong những xứ bị bạo quyền độc tài kìm kẹp hãm hại đe nẹt nhiều năm, phần lớn quần chúng đã trở nên ngu ngơ sợ hãi. Ý thức đi vắng. Rộng trong quần chúng chỉ còn lờ mờ tiềm thức. Ý chí phản kháng đã ngủ lâu. Vì thế thật khó lường chuyện gì sẽ xảy ra. Ý tôi muốn nói, nếu chúng ta là những cá nhân, group nhỏ hay một đảng phái có tổ chức hẳn hòi đi nữa, muốn làm cách mạng thì đừng quên thực tế Khó Lường nói trên, chứ đừng vừa lòng với những “bài bản” tựa như những đòi hỏi, điều kiện của một nhà bác học đang tiến hành công việc trong một phòng thí nghiệm với những điều kiện tối ưu khả dĩ!!! Những gì Tập Hợp Dân Chủ Đa Nguyên (THDCĐN) trình bày qua “hội luận” cho tôi cái cảm tưởng họ là những “nhà bác học” vừa nói trên vậy! Có lẽ bạn NNG nói “chán, lạc lõng” là do vầy đây! Mà đây cũng xem như đúc kết cho “đặc tính” của THDCĐN vậy, từ xưa tới giờ, họ trình bày lập trường –nhất là qua Nguyễn Gia Kiểng- toàn nặng lý thuyết như vậy. V>ề Nguyễn Gia Kiểng, xin mời bạn đọc bài của tôi Cảm Nghĩ qua Bài Viết về Cờ Vàng của Nguyễn gia Kiểng đã gởi cho họ năm ngoái, nhưng ông Kiểng và nhóm Thông Luận im lặng.
Hẳn ta còn nhớ khi phe cộng sản Bolshevik tiến chiếm “điện Mùa Đông” hồi 10/1917, “Nội Các” của T’sar hoàng chỉ còn vẻn vẹn dăm bảy người, ngồi bó gối gần như chờ Bolshevik tới bắt. Thế nhưng trước thành lũy cuối cùng của một chế độ quân chủ hỏng nát dường ấy, sắp trở thành tàn tích lịch sử của Nga, mà Lenine và các lãnh tụ cách mạng vẫn còn vô vàn e ngại. (chứng tỏ sức nặng của cả một quá khứ dài dưới ách quân chủ! Nặng lắm chớ chẳng chơi!).
Họ “họp” lâu và nhiều lý thuyết được đưa ra, bàn thảo cả đêm…Trostsky đã bỏ ngang cuộc họp với câu nói ngắn: “các đồng chí cần nhiều thứ quá, còn tôi, chỉ cần một đội quân nhỏ tinh nhuệ can trường, tiến thẳng tới giáng cú đấm trí mạng vào bụng kẻ địch cho nó gục ngã là xong, sau đó hãy tha hồ ngồi mà bàn thảo…”
Sau đó ông đã làm như đã nói. Mờ sáng, ông thân chinh dẫn quân vào bắt các “bộ trưởng” như đang ngồi chờ Trotsky vậy, và rồi Bolshevik tuyên bố cách mạng thành công!
Đối địch với một tà quyền với biết bao tà thuyết của người cộng sản VN, mà THDCĐN lại cũng nặng nề về lý thuyết như họ, lại còn bị 80 năm thống trị khủng bố của họ đè nặng lên đầu, thì sự thận trọng đến lạc lõng của tập hợp này chúng ta có thể hiểu được. Hơn nữa, người CSVN còn có tới tám chục năm để “tà hành”, còn THDCĐN thì chỉ mới có thuyết chớ chưa được một ngày “hành” nào cả. Võ sĩ thượng đài lần đầu, lo âu, căng thẳng, hồi hộp, thận trọng là phải thôi.
LTC chỉ dám xin nhắc tất cả anh em một điều: việc chính trị, cách mạng bọn độc tài CSVN hiện nay là việc phải “bao gồm” tất cả mọi yếu tố có thể được. Trong đó, lý thuyết quan trọng đấy nhưng chỉ là phần nhỏ khi tà quyền còn bám trụ. Đại sự của chúng ta mang tính “mẹo” nhiều hơn lý thuyết dông dài. Đó là việc của người lớn tâm khoan chí cả, chớ không phải chuyện đùa chơi của phường tuồng hay đàn bà con trẻ...Hãy tận dụng hết mọi phương tiện, mọi chiến hữu, mọi chiến tuyến một cách Toàn Diện, Triệt Để…sao cho giật sập bọn hung ác CS hiện thời đã, còn lại là việc của toàn dân.
Chúng ta nếu thực là những trượng phu chí tình với đất nước, thì hãy góp hết sức mình, vô vị lợi cho công cuộc lau sáng nước Việt Nam sau đó bằng những đóng góp ngay thẳng trong sáng của mình.
Việc giang sơn, là việc của bao người bao công sức trong bao ngày dài, chớ có chủ quan hồ đồ cứng nhắc với một mớ lý thuyết, mà thường là “không theo kịp diễn biến” của đời sống, nhất là thời đại “phẳng” như hiện nay.
Kính!
Lê Tùng Châu
Saigon rạng sáng 04/3/2011
------------------------
Thất vọng rất nhiều:
Nhóm Thông Luận vẫn là một tổ chức chính trị cổ điển dù chạy chữa đến đâu chăng nữa . Nhìn lại 5 điều kiện và đòi hỏi phải đạt hết tất cả . Haha, ô Nguyễn Gia Dương nhắc tới Công Đoàn Đoàn Kết, thôi thì cũng nhắc luôn, là cho tới 1 tháng trước ngày đảng CS Ba Lan xụp đổ, số thành viên nòng cốt của Công Đoàn ít hơn số "chí hữu" của nhóm TL bây giờ, và hoàn toàn không "có mặt khắp các châu lục". Nếu nhìn ra điều này thì vấn đề mà bác Kami đặt ra là sẽ có một tổ chức nào có thể cạnh tranh với đảng CS sẽ không phải là chuyện lớn . Đúng, trong các cuộc họp bàn giao quyền lực, Công Đoàn đã nhượng bộ 1 số điều mà nếu CĐ mạnh hơn chắc sẽ không xảy ra . Nhưng cái được là nền dân chủ thì vẫn hời chán .
TL không đi vào lối mòn mà các nhóm chính trị ở hải ngoại đã và đang đi, nhưng lại đi vào cái lối "mòn" nhất; lối của tất cả các tổ chức chính trị cổ điển . Nói trắng ra, chỉ tốt khi vận động tranh cử, tức là đã có dân chủ rồi . Còn để dẫn tới dân chủ, nó là con đường dài nhất . Đúng, ít tốn kém nhất vì rất có khả năng các nhóm khác đã làm trước rồi . Bây giờ tôi mới "hiểu" nghĩa của "Thành Công Thế Kỷ 21", còn 89 năm, cứ từ từ!
Các vị đã nhận ra "tổ chức có thể dựa vào một vận hội lịch sử mà phát triển rất nhanh chóng và giành được thế chủ động trong vòng vài năm, thậm chí vài tháng", nhưng các vị vẫn khăng khăng không chạy theo biến cố . Tôi chỉ hỏi các vị nghĩ "biến cố" là gì ? Nếu một loạt các "biến cố" xảy ra, nó có thể tạo thành một "vận hội lịch sử" được chưa ? Có vẻ như câu trả lời của TL là "chúng tôi không cần biết".
Có vài điều tôi muốn chỉ ra: 1 Các chế độ độc tài càng để lâu càng tai hại cho đất nước, và độ khó khăn trong công cuộc xây dựng lại tỷ lệ thuận lũy thừa với thời gian chế độ độc tài nắm quyền lực . Một số tính toán cho rằng mốc 100 năm là critical vì là 4 thế hệ liên tục . Tức là nếu chế độ độc tài kéo dài 100 năm, phải mất 150-200 năm để phục hồi xã hội trở lại mức bình thường . 1945 tới giờ là 75 năm . Cứ từ từ!
2 Loại bỏ các phong trào cách mạng từ phía ngoài, một mình đảng CS cũng dư sức tạo hết "biến cố" này tới "biến cố" khác . Từ bauxite tới biển đảo, tới kinh tế ... rõ là chả cần tới các nhóm "phản động", đảng CSVN tự phá mình tốt hơn tất cả các cố gắng của tất cả các nhóm "phản động" cộng lại . Nhưng có vẻ đối với nhóm TL, vì không "chạy theo biến cố", nên mọi chuyện đều "không có gì là ầm ĩ". Vậy câu hỏi kế là "vận hội lịch sử" là gì ? Vẫn có câu nói "Phải tự cứu trước khi Trời cứu", hay đúng hơn nếu không tự làm thì cứ "chờ" người khác làm ?
3 Chuyện bắt bớ là phải có vì đó là cách tối thiểu đảng CSVN có thể làm để bảo vệ chính mình . Nhưng khi có chuyện, đảng CSVN sẽ sử sự ra sao nói rõ bản chất của chính nó . Đã có nhiều phân tích chỉ ra việc xử dụng bạo lực từ phía chính quyền là từ bản chất độc tài, tha hóa của nó, phía những người biểu tình ôn hòa không có lỗi gì cả . Vì là bản chất, ta không thể thay đổi, chỉ mong là nó sẽ không tệ hơn những gì ta muốn nghĩ . Như vậy để giảm thiệt hại đến tối thiểu, không có gì khác hơn là phản đối với số người tham gia rất lớn, và một lần nữa trở về chuyện "chạy theo biến cố". Sự bền bỉ "chạy theo biến cố" một cách nguyên tắc là một trong những yếu tố để thành công . Tôi nhắc lại, việc chính quyền dùng bạo lực để đàn áp không và không bao giờ là lỗi của những người đang đòi quyền sống, quyền tự do ... Nó là tội ác của một chính thể độc tài và chắc chắn phản động .
20,000 công nhân đình công là biến cố, nhóm 8406 và lời kêu gọi của bác sĩ Nguyễn Đan Quế là biến cố, kinh tế tan nát vì chính sách tiền tệ "trên mức tuyệt vời" là biến cố, làn sóng dân chủ đang lan tràn trên thế giới là biến cố . Nhưng vì không "chạy theo biến cố" nên tất cả những "biến cố" cộng lại sẽ không bao giờ trở thành vận hội lịch sử cho những tổ chức chính trị cổ điển .
Có một điều muốn nói, nhóm TL đã tự tước quyền chỉ trích truyền thống của trí thức VN là luôn bỏ lỡ những "vận hội lịch sử", vì hình như nhóm TL không thua kém họ là mấy .
Lời cuối cho post này: Nếu tôi là đảng CSVN, tôi sẽ không cần quan tâm tới nhóm TL ít nhất trong 50 năm (*). Về nhóm TL nói riêng, tôi sẽ theo tinh thần của "Thành Công Thế Kỷ 21" mà chờ cho bộ lãnh đạo đương thời hết thời . Hy vọng con Phượng Hoàng bắt đầu từ tro tàn của nhóm TL hiện tại có nhiều tín hiệu khả quan hơn . Còn tới 89 năm, cứ từ từ!
Đau!
(*) 28 năm mới xong bước đầu, cứ tính ra 50 năm nữa thuộc loại lạc quan
Khách Chính Tâm (khách viếng thăm) gửi lúc 00:28, 04/03/2011 - mã số 27341
Xem ra phần trả lời của các vị đại diện cho THDCDN vẫn còn lòng vòng lẩn quẩn lắm. Tôi có cảm tưởng quí vị chỉ chú tâm vào đánh bóng kể công cho tổ chức của mình mà thôi. Thực ra phương thức đấu tranh bất bạo động được thánh Gandi của Ấn Độ khởi xướng và thực hiện từ giữa thế kỷ 20 và ngày nay thế giới cũng đi theo xu thế này. Vì vậy bất kỳ tổ chức nào có xu hướng bạo động nay đều phải thay đổi, vì nó không phù hợp với thời đại, hay nói một cách khác nếu nó còn tồn tại cũng không có chỗ dung thân (Trường hợp tướng Vang- Fao là một ví dụ) chứ đâu phải sáng kiến của THDCDN mà các tổ chức khác phải noi theo.
Một điều tôi cung mong quí vị hãy ghi xương khắc cốt câu nói của ông Thiệu " Chớ nghe...nói, Hãy nhìn...làm" để mà tránh cho tổ chức mình một điều tương tự.
Để kết thúc phần phản hồi tôi xin có hai câu hỏi nhỏ gửi tới quí vị:
1-/ Quí vị có nói tới hai vấn đề quan trọng là xây dựng cơ sở tư tưởng và hình thành đội ngũ cán bộ nòng cốt làm tôi tò mò muốn biết tài liệu nào của THDCDN viết về xây dựng cơ sở tư tưởng? (không biết có phải Dự án thành công của thế kỷ 21 hay không) và phương pháp qui trình hình thành cán bộ nòng cốt như thế nào? Tại sao không phải là xây dựng và đào tạo cán bộ nòng cốt mà chỉ hình thành thôi?
2-/ Hai mươi tám năm là quãng thời gian của nửa đời người. Vậy mà THDCDN vẫn chưa làm xong hai vấn đề quan trọng là xây dựng cơ sở tư tưởng và hình thành cán bộ nòng cốt không biết với quãng thời gian đó THDCDN đã làm gì với hai nhiệm vụ đó và bao giờ mới xong! Bao nhiêu năm nữa THDCDN mới làm xong hai việc đó?
Rất mong quí vị trả lời giúp tôi hai câu hỏi trên!Xin trân trong cám ơn!
Một góp ý nho nhỏ mong quí vị quan tâm và không phật ý tự ái: bao giờ quí vị có được Slikee( khách viếng thăm) và...tôi đứng trong đội ngũ của THDCDN thì lúc đó hãy nói tới chuyện làm lên việc lớn! Cầu tiến thông qua việc chiêu hiền đãi sĩ là việc hệ trọng. Vậy mà quí vị tự cho mình là hiền sĩ và muốn mọi người qui phục đồng thuận với tư tưởng của mình tôi e rằng sẽ chẳng lên cơn cháo gì?
Lời nói thẳng nói thật bào giờ cũng đắng khó nuốt. Mong quí vị bỏ qua!
Tập Hợp Dân Chủ Đa Nguyên đang ở đâu ?"
Lê Tùng Châu(viết ngắn nhân đọc "Cuộc hội luận cùng Tập Hợp Dân Chủ Đa Nguyên: Câu trả lời vòng Một" trên Dân Luận). Trước khi đọc mấy dòng này, xin mời bạn đọc nhẫn nại đọc bài chính (khá dài) đăng trên Dân Luận như link nêu trên.
Sau đây là Comment của Lê Tùng Châu (sau comments trên Dân Luận của các bạn Slinkee, Nguyễn Ngọc Già, Khách Chính Tâm, cũng được trích đăng lại ở đây, xin bạn đọc xem bên dưới:
Tôi đồng ý với bạn Nguyễn Ngọc Già-NNG (và Slinkee). Và xin nói tiếp (miễn nhắc lại ý của hai bạn đã nói) như sau:
Việc Cách Mạng (thay đổi) chính trị - xã hội là việc liên quan đến con người trong một cộng đồng lớn là quốc gia, có khi còn tương liên với nhau theo vùng (nhiều quốc gia), như tại Bắc Phi và Trung Đông hiện nay vậy. Với biên độ rộng lớn như thế, nhứt là việc lại xảy ra trong những xứ bị bạo quyền độc tài kìm kẹp hãm hại đe nẹt nhiều năm, phần lớn quần chúng đã trở nên ngu ngơ sợ hãi. Ý thức đi vắng. Rộng trong quần chúng chỉ còn lờ mờ tiềm thức. Ý chí phản kháng đã ngủ lâu. Vì thế thật khó lường chuyện gì sẽ xảy ra. Ý tôi muốn nói, nếu chúng ta là những cá nhân, group nhỏ hay một đảng phái có tổ chức hẳn hòi đi nữa, muốn làm cách mạng thì đừng quên thực tế Khó Lường nói trên, chứ đừng vừa lòng với những “bài bản” tựa như những đòi hỏi, điều kiện của một nhà bác học đang tiến hành công việc trong một phòng thí nghiệm với những điều kiện tối ưu khả dĩ!!! Những gì Tập Hợp Dân Chủ Đa Nguyên (THDCĐN) trình bày qua “hội luận” cho tôi cái cảm tưởng họ là những “nhà bác học” vừa nói trên vậy! Có lẽ bạn NNG nói “chán, lạc lõng” là do vầy đây! Mà đây cũng xem như đúc kết cho “đặc tính” của THDCĐN vậy, từ xưa tới giờ, họ trình bày lập trường –nhất là qua Nguyễn Gia Kiểng- toàn nặng lý thuyết như vậy. V>ề Nguyễn Gia Kiểng, xin mời bạn đọc bài của tôi Cảm Nghĩ qua Bài Viết về Cờ Vàng của Nguyễn gia Kiểng đã gởi cho họ năm ngoái, nhưng ông Kiểng và nhóm Thông Luận im lặng.
Hẳn ta còn nhớ khi phe cộng sản Bolshevik tiến chiếm “điện Mùa Đông” hồi 10/1917, “Nội Các” của T’sar hoàng chỉ còn vẻn vẹn dăm bảy người, ngồi bó gối gần như chờ Bolshevik tới bắt. Thế nhưng trước thành lũy cuối cùng của một chế độ quân chủ hỏng nát dường ấy, sắp trở thành tàn tích lịch sử của Nga, mà Lenine và các lãnh tụ cách mạng vẫn còn vô vàn e ngại. (chứng tỏ sức nặng của cả một quá khứ dài dưới ách quân chủ! Nặng lắm chớ chẳng chơi!).
Họ “họp” lâu và nhiều lý thuyết được đưa ra, bàn thảo cả đêm…Trostsky đã bỏ ngang cuộc họp với câu nói ngắn: “các đồng chí cần nhiều thứ quá, còn tôi, chỉ cần một đội quân nhỏ tinh nhuệ can trường, tiến thẳng tới giáng cú đấm trí mạng vào bụng kẻ địch cho nó gục ngã là xong, sau đó hãy tha hồ ngồi mà bàn thảo…”
Sau đó ông đã làm như đã nói. Mờ sáng, ông thân chinh dẫn quân vào bắt các “bộ trưởng” như đang ngồi chờ Trotsky vậy, và rồi Bolshevik tuyên bố cách mạng thành công!
Đối địch với một tà quyền với biết bao tà thuyết của người cộng sản VN, mà THDCĐN lại cũng nặng nề về lý thuyết như họ, lại còn bị 80 năm thống trị khủng bố của họ đè nặng lên đầu, thì sự thận trọng đến lạc lõng của tập hợp này chúng ta có thể hiểu được. Hơn nữa, người CSVN còn có tới tám chục năm để “tà hành”, còn THDCĐN thì chỉ mới có thuyết chớ chưa được một ngày “hành” nào cả. Võ sĩ thượng đài lần đầu, lo âu, căng thẳng, hồi hộp, thận trọng là phải thôi.
LTC chỉ dám xin nhắc tất cả anh em một điều: việc chính trị, cách mạng bọn độc tài CSVN hiện nay là việc phải “bao gồm” tất cả mọi yếu tố có thể được. Trong đó, lý thuyết quan trọng đấy nhưng chỉ là phần nhỏ khi tà quyền còn bám trụ. Đại sự của chúng ta mang tính “mẹo” nhiều hơn lý thuyết dông dài. Đó là việc của người lớn tâm khoan chí cả, chớ không phải chuyện đùa chơi của phường tuồng hay đàn bà con trẻ...Hãy tận dụng hết mọi phương tiện, mọi chiến hữu, mọi chiến tuyến một cách Toàn Diện, Triệt Để…sao cho giật sập bọn hung ác CS hiện thời đã, còn lại là việc của toàn dân.
Chúng ta nếu thực là những trượng phu chí tình với đất nước, thì hãy góp hết sức mình, vô vị lợi cho công cuộc lau sáng nước Việt Nam sau đó bằng những đóng góp ngay thẳng trong sáng của mình.
Việc giang sơn, là việc của bao người bao công sức trong bao ngày dài, chớ có chủ quan hồ đồ cứng nhắc với một mớ lý thuyết, mà thường là “không theo kịp diễn biến” của đời sống, nhất là thời đại “phẳng” như hiện nay.
Kính!
Lê Tùng Châu
Saigon rạng sáng 04/3/2011
------------------------
Nguyễn Ngọc Già (khách viếng thăm) gửi lúc 15:32, 03/03/2011 - mã số 27303
Tôi đồng ý với Slinkee. Tôi đã đọc phần I cuộc hội luận, các câu hỏi của độc giả, và bây giờ đọc phần trả lời của THDCĐN thấy ... khá thất vọng. Công bằng mà nói, THDCĐN có tư tưởng chắc chắn, hợp lý, khoa học, nhưng khi liên hệ với thực tế của những cái "biến cố", "thời cơ", "vận hội"... dường như xa lạ và xa rời, thậm chí có phần lạc lõng :(.Slinkee (khách viếng thăm) gửi lúc 15:12, 03/03/2011 - mã số 27302
Chắc Việt Hoàng kỳ này về bị kiểm điểmThất vọng rất nhiều:
Nhóm Thông Luận vẫn là một tổ chức chính trị cổ điển dù chạy chữa đến đâu chăng nữa . Nhìn lại 5 điều kiện và đòi hỏi phải đạt hết tất cả . Haha, ô Nguyễn Gia Dương nhắc tới Công Đoàn Đoàn Kết, thôi thì cũng nhắc luôn, là cho tới 1 tháng trước ngày đảng CS Ba Lan xụp đổ, số thành viên nòng cốt của Công Đoàn ít hơn số "chí hữu" của nhóm TL bây giờ, và hoàn toàn không "có mặt khắp các châu lục". Nếu nhìn ra điều này thì vấn đề mà bác Kami đặt ra là sẽ có một tổ chức nào có thể cạnh tranh với đảng CS sẽ không phải là chuyện lớn . Đúng, trong các cuộc họp bàn giao quyền lực, Công Đoàn đã nhượng bộ 1 số điều mà nếu CĐ mạnh hơn chắc sẽ không xảy ra . Nhưng cái được là nền dân chủ thì vẫn hời chán .
TL không đi vào lối mòn mà các nhóm chính trị ở hải ngoại đã và đang đi, nhưng lại đi vào cái lối "mòn" nhất; lối của tất cả các tổ chức chính trị cổ điển . Nói trắng ra, chỉ tốt khi vận động tranh cử, tức là đã có dân chủ rồi . Còn để dẫn tới dân chủ, nó là con đường dài nhất . Đúng, ít tốn kém nhất vì rất có khả năng các nhóm khác đã làm trước rồi . Bây giờ tôi mới "hiểu" nghĩa của "Thành Công Thế Kỷ 21", còn 89 năm, cứ từ từ!
Các vị đã nhận ra "tổ chức có thể dựa vào một vận hội lịch sử mà phát triển rất nhanh chóng và giành được thế chủ động trong vòng vài năm, thậm chí vài tháng", nhưng các vị vẫn khăng khăng không chạy theo biến cố . Tôi chỉ hỏi các vị nghĩ "biến cố" là gì ? Nếu một loạt các "biến cố" xảy ra, nó có thể tạo thành một "vận hội lịch sử" được chưa ? Có vẻ như câu trả lời của TL là "chúng tôi không cần biết".
Có vài điều tôi muốn chỉ ra: 1 Các chế độ độc tài càng để lâu càng tai hại cho đất nước, và độ khó khăn trong công cuộc xây dựng lại tỷ lệ thuận lũy thừa với thời gian chế độ độc tài nắm quyền lực . Một số tính toán cho rằng mốc 100 năm là critical vì là 4 thế hệ liên tục . Tức là nếu chế độ độc tài kéo dài 100 năm, phải mất 150-200 năm để phục hồi xã hội trở lại mức bình thường . 1945 tới giờ là 75 năm . Cứ từ từ!
2 Loại bỏ các phong trào cách mạng từ phía ngoài, một mình đảng CS cũng dư sức tạo hết "biến cố" này tới "biến cố" khác . Từ bauxite tới biển đảo, tới kinh tế ... rõ là chả cần tới các nhóm "phản động", đảng CSVN tự phá mình tốt hơn tất cả các cố gắng của tất cả các nhóm "phản động" cộng lại . Nhưng có vẻ đối với nhóm TL, vì không "chạy theo biến cố", nên mọi chuyện đều "không có gì là ầm ĩ". Vậy câu hỏi kế là "vận hội lịch sử" là gì ? Vẫn có câu nói "Phải tự cứu trước khi Trời cứu", hay đúng hơn nếu không tự làm thì cứ "chờ" người khác làm ?
3 Chuyện bắt bớ là phải có vì đó là cách tối thiểu đảng CSVN có thể làm để bảo vệ chính mình . Nhưng khi có chuyện, đảng CSVN sẽ sử sự ra sao nói rõ bản chất của chính nó . Đã có nhiều phân tích chỉ ra việc xử dụng bạo lực từ phía chính quyền là từ bản chất độc tài, tha hóa của nó, phía những người biểu tình ôn hòa không có lỗi gì cả . Vì là bản chất, ta không thể thay đổi, chỉ mong là nó sẽ không tệ hơn những gì ta muốn nghĩ . Như vậy để giảm thiệt hại đến tối thiểu, không có gì khác hơn là phản đối với số người tham gia rất lớn, và một lần nữa trở về chuyện "chạy theo biến cố". Sự bền bỉ "chạy theo biến cố" một cách nguyên tắc là một trong những yếu tố để thành công . Tôi nhắc lại, việc chính quyền dùng bạo lực để đàn áp không và không bao giờ là lỗi của những người đang đòi quyền sống, quyền tự do ... Nó là tội ác của một chính thể độc tài và chắc chắn phản động .
20,000 công nhân đình công là biến cố, nhóm 8406 và lời kêu gọi của bác sĩ Nguyễn Đan Quế là biến cố, kinh tế tan nát vì chính sách tiền tệ "trên mức tuyệt vời" là biến cố, làn sóng dân chủ đang lan tràn trên thế giới là biến cố . Nhưng vì không "chạy theo biến cố" nên tất cả những "biến cố" cộng lại sẽ không bao giờ trở thành vận hội lịch sử cho những tổ chức chính trị cổ điển .
Có một điều muốn nói, nhóm TL đã tự tước quyền chỉ trích truyền thống của trí thức VN là luôn bỏ lỡ những "vận hội lịch sử", vì hình như nhóm TL không thua kém họ là mấy .
Lời cuối cho post này: Nếu tôi là đảng CSVN, tôi sẽ không cần quan tâm tới nhóm TL ít nhất trong 50 năm (*). Về nhóm TL nói riêng, tôi sẽ theo tinh thần của "Thành Công Thế Kỷ 21" mà chờ cho bộ lãnh đạo đương thời hết thời . Hy vọng con Phượng Hoàng bắt đầu từ tro tàn của nhóm TL hiện tại có nhiều tín hiệu khả quan hơn . Còn tới 89 năm, cứ từ từ!
Đau!
(*) 28 năm mới xong bước đầu, cứ tính ra 50 năm nữa thuộc loại lạc quan
Khách Chính Tâm (khách viếng thăm) gửi lúc 00:28, 04/03/2011 - mã số 27341
Xem ra phần trả lời của các vị đại diện cho THDCDN vẫn còn lòng vòng lẩn quẩn lắm. Tôi có cảm tưởng quí vị chỉ chú tâm vào đánh bóng kể công cho tổ chức của mình mà thôi. Thực ra phương thức đấu tranh bất bạo động được thánh Gandi của Ấn Độ khởi xướng và thực hiện từ giữa thế kỷ 20 và ngày nay thế giới cũng đi theo xu thế này. Vì vậy bất kỳ tổ chức nào có xu hướng bạo động nay đều phải thay đổi, vì nó không phù hợp với thời đại, hay nói một cách khác nếu nó còn tồn tại cũng không có chỗ dung thân (Trường hợp tướng Vang- Fao là một ví dụ) chứ đâu phải sáng kiến của THDCDN mà các tổ chức khác phải noi theo.
Một điều tôi cung mong quí vị hãy ghi xương khắc cốt câu nói của ông Thiệu " Chớ nghe...nói, Hãy nhìn...làm" để mà tránh cho tổ chức mình một điều tương tự.
Để kết thúc phần phản hồi tôi xin có hai câu hỏi nhỏ gửi tới quí vị:
1-/ Quí vị có nói tới hai vấn đề quan trọng là xây dựng cơ sở tư tưởng và hình thành đội ngũ cán bộ nòng cốt làm tôi tò mò muốn biết tài liệu nào của THDCDN viết về xây dựng cơ sở tư tưởng? (không biết có phải Dự án thành công của thế kỷ 21 hay không) và phương pháp qui trình hình thành cán bộ nòng cốt như thế nào? Tại sao không phải là xây dựng và đào tạo cán bộ nòng cốt mà chỉ hình thành thôi?
2-/ Hai mươi tám năm là quãng thời gian của nửa đời người. Vậy mà THDCDN vẫn chưa làm xong hai vấn đề quan trọng là xây dựng cơ sở tư tưởng và hình thành cán bộ nòng cốt không biết với quãng thời gian đó THDCDN đã làm gì với hai nhiệm vụ đó và bao giờ mới xong! Bao nhiêu năm nữa THDCDN mới làm xong hai việc đó?
Rất mong quí vị trả lời giúp tôi hai câu hỏi trên!Xin trân trong cám ơn!
Một góp ý nho nhỏ mong quí vị quan tâm và không phật ý tự ái: bao giờ quí vị có được Slikee( khách viếng thăm) và...tôi đứng trong đội ngũ của THDCDN thì lúc đó hãy nói tới chuyện làm lên việc lớn! Cầu tiến thông qua việc chiêu hiền đãi sĩ là việc hệ trọng. Vậy mà quí vị tự cho mình là hiền sĩ và muốn mọi người qui phục đồng thuận với tư tưởng của mình tôi e rằng sẽ chẳng lên cơn cháo gì?
Lời nói thẳng nói thật bào giờ cũng đắng khó nuốt. Mong quí vị bỏ qua!
No comments:
Post a Comment
Enter you comment ...