by Lê Tùng Châu, June 20, 2012
Phân Tích và diễn dịch từ sự kiện
Nếu tạm chấp nhận “Con đường Việt Nam” là do ông Lê Thăng Long viết và phát động, chúng ta hãy đi từ chính sự kiện này, và bằng phương pháp diễn dịch một cách thận trọng, ta sẽ thấy nhiều điều.
Bản Văn
Đọc “Con đường Việt Nam” [ ở đây hoặc-và ở đây ], tôi thấy văn phong của bản văn này có gì đó chung chung, mơ hồ.
Giả thử chúng ta đang ở trong bối cảnh Việt Nam Hậu Cộng sản, và cả nước đang trên đường tạo lập tự do dân chủ, mà các thế lực mới đang còn tranh chấp, trong đó đảng Cộng sản chưa bị giải tán hoàn toàn, thì bản văn này có vẻ hợp cảnh hợp tình chút ít.
Còn hiện tại, đảng Cộng sản vẫn ngồi lù lù án ngữ đó, thì đọc “Con đường Việt Nam” thấy có cái gì lạc lõng, mù mờ, có cái gì cố ý lạc đề, tránh né ở đây! Ngôn phong cũng nhiều chỗ tối nghĩa, kỳ cục. Chữ quen nghe và quen dùng là Nhân Quyền thì được né tránh và thay bằng chữ kỳ quái “quyền con người” (theo lối nói “tụ tập đông người” thay vì Biểu Tình rất đuợc Hanoi ưa dùng!!!)
Coi kỹ sẽ thấy trong đó không nêu rõ ai phải đấu tranh với ai, dẹp bỏ cái gì? tạo dựng cái gì? Ai nhũng lạm quyền hành để chiếm đoạt nhân quyền? Ai có tội gây ra bất công (vốn ngày càng dày đặc và đầy dẫy trong đất nước Việt Nam)? Ai phải bị xử? Ai sẽ được minh oan, phục hồi? Ai sẽ được đền bù vì đã chịu quá nhiều bất công bởi bạo quyền Cộng sản??? Hoàn toàn không có trong bản văn này.
Một dân oan, hay một nạn nhân của một đất nước vô luật (luật rừng), bất công và giả trá, tham nhũng… mà đọc bản văn này sẽ chẳng thích, chẳng có gì hấp dẫn họ vì nó né tránh và nhạt nhẽo trước thực trạng bi đát quá trầm trọng của xã hội hiện tại.
Cơ cấu thể chế, pháp lý và sự vận hành “con đường” ấy ra sao? Nên nhớ, khi bước vào lĩnh vực chính trị điều hành 1 quốc gia thì lập trường trong hiểu biết tối thiểu của một trí thức như ông Long đã phải có sẵn trong đầu một câu hỏi và phải trả lời là 'một Việt Nam không còn cộng sản (thì lúc đó mới có nhân quyền, dân quyền!) sẽ theo Thể Chế gì?'
Bản văn na ná một bài Giáo Khoa nhạt nhẽo nặng vẻ Lý Thuyết cho sinh viên quốc gia hành chánh năm dự bị chứ không phải lời hiệu triệu trong một công cuộc đầy máu và nước mắt bỏng sôi này của dân tộc.
Con Người
Giả định, ông Lê Thăng Long là người viết “Con đường Việt Nam”, rồi lập 2 Weblog (1 ở blogspot, 1 ở wordpress) để khởi xướng phong trào “Con đường Việt Nam”, khi trình làng, đã có hơn chục bài viết dưới dạng biên khảo nhỏ -có cả bản dịch ra Anh ngữ, nhiều thư gởi các nhân vật chóp bu của chế độ Hanoi hiện tại, và nhất là danh sách nhiều người được mời “tham gia sáng lập” phong trào…, ta thấy gì? Đó là ông Long ra tù ngày 4/6/2012, đến ngày 10/6/2012 là hoàn tất 2 Weblog và hàng loạt bài viết, lên danh sách người được mời…
Ông Long có thể làm được khối lượng công việc lớn trong một thời gian quá ít ỏi như thế chăng?
1- Mới ra tù, thường thì như Bác sĩ Lê Nguyên Sang hay Mr. Nguyễn Bắc Truyển, hay Luật sự Lê Thị Công Nhân, hay Luật sư Nguyễn Văn Đài...thảy họ đều im, không phải vì họ ngưng đấu tranh, mà vì bạo quyền cấm nói. Bác sĩ Lê Nguyên Sang vừa vào tới Sài Gòn (10/6/2011) cho cuộc biểu tình 12/6/2011 thì đã bị Công an cộng sản hốt về Đà Nẵng là một ví dụ.
Một thực tế gần gũi nhất, là một người ở tù Cộng sản từ 4/6/2009 (đã 3 năm qua), mới ra tù, người đó cần bao lâu để phục hồi sức khỏe và phong độ để tiếp tục trên đường đấu tranh? Phải mất hàng tháng trời cho việc ăn ngủ, tẩm bổ phục hồi cho cơ thể, và nhiều ngày tháng nữa để lấy lại tinh thần, cập nhật tình hình xã hội biến động bên ngoài mà 3 năm qua người tù kia đã bị lạc nhịp. Cho dù có “bàn trước với 2 anh Thức và Định” như ông Long nói, thì làm sao Lê Thăng Long có thể nhảy ra lập ngôn lung tung chỉ mới có 7 ngày trong khi gọng kìm của “bầy sói hoang” Cộng sản vẫn đang chực chờ kia?? (*). Và làm sao bảo đảm là 2 anh Thức, Định đã đồng ý cùng Lê Thăng Long cho việc phát động này? Tất cả chỉ nghe qua ông Long nói mà thôi!
2- Trên thực tế, một người tự do ở ngoài này, mà chịu khó học hỏi và làm việc quen tay với Net, Computer, html...cho quen thuộc tính ý của blogspot, wordpress...vừa viết các bản văn, vừa lập Blog, chỉnh sửa giao diện cho đẹp mắt, viết bài chỉnh sửa câu chữ từng dấu phẩy cho chỉnh, lại còn dịch bài sang Anh ngữ nữa...phải mất hơn 2 tuần mới hoàn thành tạm những gì mà Lê Thăng Long trình làng vừa rồi, đó là nếu anh ta dành toàn thời gian để chỉ làm việc ấy mà thôi. Còn nếu có làm có nghỉ thì phải mất hàng tháng! Đó là kinh nghiệm từng làm việc của chính tôi nên tôi mới dám nói như vậy.
Một người ở tù đã 3 năm, vốn là doanh nhân chớ không phải chuyên viên IT thì ra tù ngày 4/6/2012, đến ngày 10/6/2012 cho publish tất cả những gì như Lê Thăng Long làm vừa rồi kể cả gởi email mời hàng trăm "người đồng sáng lập" ... theo tôi là bất khả.
Có rất nhiều tên tuổi trong List mời của Lê Thăng Long vào tháng 6/2009 chưa nổi lên, mới trở về từ hỏa ngục Cộng sản (thì ngay chuyện giá cả hiện thời của 1 tô phở, 1 lit xăng chưa chắc đã biết là bao nhiêu) thì làm sao mà ông Long lại biết tất tần tật mọi người đang sinh động hoạt động kể cả địa chỉ email của họ để gởi thư?
Hẳn là phải có 1 "bộ sậu" làm sẵn những thứ này nếu “Con đường Việt Nam” là thực và Lê Thăng Long có đồng chí ở ngoài làm sẵn. Nhưng ông Long có đồng chí như thế không?
Nếu có, một hay nhiều người ấy có chường mặt ra ngay gặp ông Long để bàn bạc và tiếp nối thống nhất mọi thứ khi công bố với chỉ mới có 7 ngày sau khi ra tù vậy không? Chắc chắn là không vì họ đã giữ bí mật bấy nay, thì không dưng lại ló mặt ra ngay? Họ sẽ dò xét và sẽ "làm tiếp" một cách dè chừng thận trọng hơn. Nghĩa là phải bị chậm hơn.
Nếu không, thì hẳn phải do Ai Đó làm và Lê Thăng Long đồng ý (hoặc bị áp lực) đứng tên tác giả cho cái phong trào “Con đường Việt Nam” như thế.
Với một người tù trong vụ “lật đổ chính quyền” nổi tiếng 3 năm trước với các tên tuổi Lê Công Định, Trần Huỳnh Duy Thức, mà cái gọi là “Tòa án” của chế độ Hanoi cáo buộc các anh và tống giam từ 4/6/2009, nay Lê Thăng Long ra tù trước hạn 6 tháng và vội vã trình làng "Con đường Việt Nam" chỉ vẻn vẹn trong thời gian không tưởng 7 ngày như đã nói, thì Ai Đó chỉ có thể là ai?
Với lập luận vắn tắt trên, cho dù ông Long hay thân phụ của anh Trần Huỳnh Duy Thức lên tiếng xác nhận đi nữa, làm sao người ta tin được??? Vì nó phi lí!
3- Tự thân việc viết "Con đường Việt Nam" cả với ý nghĩa mù mờ (như đã trình bày ở trên) lẫn với việc mời số quá đông người vào vai "đồng sáng lập" là ngớ ngẩn nếu không nói là vô nghĩa vì làm sao (và buồn cười thay!) GS Nguyễn Quang A có thể đứng chung với tên hề thế kỷ Nguyễn minh Triết hay Ms. Nguyễn Cao Kỳ Duyên?
Thư mời có mẫu chung là: "...Tôi viết thư này thay mặt cho những người khởi xướng phong trào CON ĐƯỜNG VIỆT NAM mời Ông trở thành người sáng lập của phong trào này để giúp nó lớn mạnh nhằm góp phần vì một Việt Nam dân chủ và thịnh vượng...." ngoài cái nghĩa chung chung, mơ hồ, nó còn cho ta thấy là vô duyên vì bất khả!
Nan đề chính của mọi nan đề tại Việt Nam hiện tại là độc tài và bất công. Chính quyền hiện tại là bất hợp pháp và bất chính danh vì nó không do dân bầu. Việt Nam cần vùng thoát ra khỏi kiếp nạn cộng sản độc tài chớ không phải đang thái bình yên ổn rồi cần "Con đường Việt Nam" để được sống trong dân chủ và thịnh vượng...!!! Trong hoàn cảnh thực tế tại Việt Nam lúc này, 2 chữ dân chủ và thịnh vượng là thứ chữ mơ hồ, cố ý lạc đề, tránh né. (Ai lại đi gầy nên một phong trào mù mờ như thế nhỉ???)
Vì làm sao trong gọng kìm đàn áp bằng bạo lực thú vật, và bằng chà đạp, ngồi xổm bất chấp pháp luật của chính chế độ chúng nó bày ra, mà một phong trào như thế có thể hình thành chứ đừng nói là lớn mạnh được? Giáo Sư Nguyễn Quang A mới vừa lội ra Hồ Gươm để biểu tình chống Trung cộng thôi mà đã 3, 4 tên công an Cộng sản mau lẹ bám theo ngăn trở đòi xét giấy tờ xe gắn máy do con trai ông chở đi? Thế là ông bỏ mặc xe pháo kia ở lại đấy và đành phải lội bộ ra nhập vào đoàn biểu tình.
Trong trận chiến không cân sức giữa bạo quyền thú vật có tổ chức với một tốp trí thức tiên phong ô hợp, mà bầy thú vật chúng nó muốn bẻ gãy ai, bẻ cái gì...là chả ai ngăn cản (như việc chị Bùi Hằng hay vụ Nguyễn Xuân Diện, cụ bà Lê Hiền Đức...) thì những gì mà "Con đường Việt Nam" gào lên có gì mới mẻ không? có gì hiệu quả không? và làm sao mà Tổ Chức Đội Ngũ trước bầy sói hoang đang chực chờ như thế????
Và giả thử nếu tất cả gần 250 người được mời mà đồng ý hết thì số đông này sẽ gặp nhau ở đâu để hội họp, bàn bạc? khi làm việc chung như thế (… để giúp nó lớn mạnh nhằm góp phần vì một Việt Nam dân chủ và thịnh vượng…) thì ngân quỹ ở đâu? Địa điểm nào đủ to rộng chứa hết số đông ấy? chưa kể sẽ có các hãng tin ngoại quốc tác nghiệp lẫn bầy đàn “báo” đỏ đến cùng “chung vui” nữa, thì lúc ấy ai bảo vệ từng ấy thành viên (250 người) khỏi bị lũ thú hoang Cộng sản đánh hộc máu như chúng đã đánh hội đồng 2 ông Ngọc Năm và Phi Long của VOV trong vụ cướp đất Văn Giang ngày 24-4-2012 vừa qua?
Giả thử (lại giả thử) tổ chức được cuộc họp bàn với hai trăm mấy chục người như thế đi, thì để tiến hành "Con đường Việt Nam", sẽ cần phải có sự thống nhất bầu bán, hoàn thiện cơ cấu tổ chức để đi vào hoạt động, sẽ phải mất rất nhiều ngày làm việc, thế lúc ấy chế độ Hanoi nó để yên cho các ông làm sao? Hãy xem Thượng Tọa Thích Không Tánh (Vụ Trưởng Vụ Từ Thiện của Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất) chỉ mở cửa chùa cho một ít dân oan vào trú tạm, (họ vốn từ miền Tây lên Saigon kiện tụng đất của họ bị cướp) có chỗ nghỉ ngơi cơm nước qua đêm rồi mai lại đi, thế mà ngay tức khắc, một bầy chó săn công an cộng sản xúm lại trước cổng chùa lớn tiếng đe dọa đòi Thượng Tọa phải mở cổng để chúng vào chùa mà bắt bớ nông dân, thì thử hỏi cái tính kém tưởng tượng của tác giả thực của “phong trào Con đường Việt Nam" kia nó tệ hại như thế nào???
Hơn nữa, số người được mời “đồng sáng lập” có rất nhiều khuynh hướng, cương lĩnh khác nhau, làm sao họ chịu dẹp bỏ hết những cái riêng của mình lâu nay để về đứng cùng nhau một cách ngoan ngoãn như trong mơ vậy?
Một phong trào cách mạng chính trị hay xã hội thường hoạt động gần như một đảng phái, một chính đảng [political party], bên trên là ban điều hành, bên dưới có nhiều thành viên, đảng viên. Ban điều hành thường do một vài nhân sĩ đứng đầu tiên phong, dẫn dắt, trình bày đường hướng, cương lĩnh. Chính đảng có quyền hoạt động công khai theo quy chế chính thức được ấn định bằng luật lệ, pháp định hẳn hòi, và thường chỉ hiện hữu trong các quốc gia tự do dân chủ Tam Quyền Phân Lập. Các chính đảng thường hoạt động nhằm tự vận động quần chúng để thủ đắc lá phiếu của cử tri trong các cuộc bầu cử Hành Pháp hay Lập Pháp. Đó là cách thế hợp pháp, chính danh duy nhất trong bầu khí tranh đua với các chính đảng khác [thực trạng này còn được gọi là 'đảng tranh'] để tham chính, đem tài sức của mình ra phụng sự quốc gia và xã hội.
Tại Việt Nam, các em Sinh viên Học sinh mới ra "biểu tình ngồi" bệt ở nhà thờ Đức Bà Saigon để chống Trung cộng thôi, thì liền bị lũ chó săn gọi là nhân viên an ninh cộng sản giả dạng dân phòng xông tới hỏi giấy tờ, đòi xua đuổi, giải tán…thì việc một phong trào công khai vận động tới những gần 250 người là một cái gì bất thường, phi lí và khôi hài.
Chỉ Ra Kết Luận Tạm
Trên đây là một vài nhận định trực tiếp từ hiện tượng Con đường Việt Nam này, đọc tới đây hẳn bạn đọc không khỏi tạm kết luận là: ông Long không phải là tác giả thực của Con đường Việt Nam.
Tác giả thực là kẻ khác, dấu mặt và có dụng ý gì, tiến trình ra sao, sẽ đi đến đâu…đòi hỏi chúng ta phải thận trọng tỉnh táo chờ thời gian tới với các diễn biến mới sẽ giúp ta nhận rõ sự thực. Không thể chỉ mới ngày một ngày hai mà đã có thể có câu trả lời gì cho Hiện Tượng Con đường Việt Nam này.
Những Trò Lừa Lịch Sử của Cộng Sản
Cho đến nay, những ai bận tâm và có hiểu biết về các chế độ độc tài cộng sản đều không quên những lừa bịp của chúng nó, đơn cử một vài như dưới đây:
- Thời Staline thanh trừng nội bộ ở Nga những năm 1936, 1937, 1938 [ngay trước Đệ nhất Thế chiến], cả thế giới tự do vô cùng kinh ngạc khi những đồng chí cũ một thời lẫy lừng chiến công với Lénine gây dựng nên Tập hợp Bolshevik - cướp chính quyền từ tay Nga Hoàng 1917 - như Zinoviev, Kamenev, Smirnov, Evdokimov, Radek, Bakaev, Dreitser, Piatakov, Sokolnikov, Sérébiakov, Toukatchevsky (Thống chế, chỉ huy hồng quân Nga), Yagoda, Boukharine, Kretensky, Rakovsky…đều lần lượt bị đưa ra các phiên tòa đặc biệt (đều cùng do 1 tay Công cáo Ủy viên Vychinsky toàn quyền xử án) và đều bị xử bắn.
Tất cả họ đều bị buộc tội phá hoại kinh tế hoặc đồng lõa làm phản cùng với Trotsky [lúc này đã bị lưu đày biệt xứ và sống tại Mễ Tây Cơ (Mexico), cho đến tháng 8/1940 thì bị người của Staline sang tận nơi ám sát (Ramón Mercader, nhân viên cục tình báo Nga NKVD)].
Đó là cả những “vụ án” đẫm máu, kỳ quặc lẫy lừng của của chế độ Soviet thời Staline. Ngày nay nhiều quan sát viên hoặc sử gia đã tìm thấy nhiều bằng chứng cho thấy các “tội trạng” mà các phiên tòa ở Nga nói trên tung hê để kết án tội nhân ... toàn là bịa đặt. Nhưng điều kỳ quặc nhất là trong các vụ án đó, hầu hết bị can đều thú tội trước tòa. Cũng có 1, 2 người chối, chống tội áp buộc nhưng lại cũng kỳ lạ thay, sau một đêm suy nghĩ, sáng mai họ lại ngoan ngoãn nhận tội trước tòa. Lạ lùng hơn, không hiếm những phiên đối chất, Công cáo Ủy viên buộc tội thì ít mà các bị can tự nhận thêm tội là nhiều??!!! Tấn tuồng thật quái đản khiến thế giới văn minh phương Tây không sao hiểu được.
Trong cuốn tiểu thuyết lừng danh “Ngày và Đêm” (nguyên tác Đức ngữ: Sonnenfinsternis, tựa Anh ngữ: Darkness at Noon, tựa Pháp ngữ: Le Zéro et L’infini, by Arthur Koestler, nhà văn Hungary, xb 1940), tác giả đã lấy vụ Piatakov làm điển hình để cố phân tích tâm lý, tìm hiểu vì sao các lãnh tụ Bolshevik cừ khôi một thời lại nhận chịu sự ô nhục, nhận chịu đã phản bội, và tự thú tội để rồi bị đem bắn??!!! Staline quả đã phát minh ra những kỹ thuật phi nhân tân kỳ nhằm hạ nhân phẩm con người mà trước ông ta chưa từng thấy có ai trong lịch sử?!!! Và đồng thời đã che mắt được cả thế giới vì chẳng thể nào phản kháng hoặc bêu rếu Staline được vì rõ ràng bị can tự nhận tội rất là “thành khẩn”. Thế giới phải mất bao công sức và bao nhiêu thời gian mới lật hết được mặt thật của những trò lừa che dấu giả trá khủng khiếp đó?
- Thời 1945, chuyện Marshall (đặc phái viên của Tổng thống Mỹ Truman) bị Mao lừa nhiều lần. Ôm sứ mạng "hòa giải" sang Trung Hoa, Marshall ngây thơ đến nỗi không biết bộ mặt gian trá của Mao, không biết Mao là cộng sản (thực chất Mao đang là 1 cánh tay mặt của Staline), bỏ về Mỹ khi nhiều lần hòa giải "nội chiến Mãn Châu" không thành, và khuyên Truman đừng giúp Tưởng Giới Thạch, vì nhận định Tưởng "hiếu chiến", còn cộng quân của Mao là quân lính có tinh thần dân tộc, ái quốc!!!
- 1952, Nga sô thao diễn quân đội mời các đại biểu Tây phương đến dự, Nga cho trình bày loại oanh tạc cơ khổng lồ Bisons lúc đó Nga mới có 9 chiếc nhưng làm giả tới 50 chiếc và dùng gián điệp tung tin là sang 1954 Nga sẽ có tới 500 chiếc. Mỹ hoảng, quốc hội bàn cãi đả kích chính phủ, chính phủ vội cho cấp tốc sản xuất loại oanh tạc cơ khổng lồ đặt tên là B52 như ta thấy ngày nay. Biết Mỹ mắc đòn lừa, Nga dẹp bỏ sản xuất Bisons và dồn tiền vào nghiên cứu hỏa tiễn không gian.(**)
Có ai thông thái bằng các triết gia, họa sĩ, thi sĩ như ông Bertrand Roussel, Jean Paul Sartre, Pablo Picasso, Tagore (Rabindranath, 1861-1941) v.v...của thời thập niên 1960s, mà thời chiến tranh Việt Nam, mấy ông thánh này hãy còn hết lời ca tụng bốc thơm cộng sản Hanoi, có cảm tình với cộng sản Hanoi, coi chế độ máu Hanoi là tốt, là lành, là lương thiện, và chống chính quyền Quốc gia, chống Hành Pháp Mỹ, bảo rằng Mỹ phạm tội ác chiến tranh, bảo là chính quyền VNCH là hiếu chiến; hay cô đào cởi truồng Jane Fonda của Mỹ còn qua Hanoi mặc quần xì líp với áo bộ đội do Trung cộng viện trợ, đội nón cối, chụp ảnh chung với khẩu cao xạ và lính phòng không VC...năm 1972.
Để rồi mười mấy năm sau đó, khi chiến tranh Việt nam kết thúc, bộ mặt tàn ác phi nhân sắt máu gian trá lạnh lùng của Hanoi lộ diện hẳn, đám Mặt Trận GPMN bị vắt chanh bỏ vỏ phải bỏ chạy tan tác, cùng với người Việt miền Nam leo lên ghe chạy ra biển tìm tự do hàng loạt, thì thế giới lúc ấy mới nói lên lời thống hận muộn màng. Ông triết gia khả kính Bertrand Roussel tự thú tội, tay trùm hiện sinh J. P. Sartre âm thầm vận động đóng 1 chiếc tàu nhỏ tình nguyện băng ra biển đông vớt người Việt Nam vượt biên, còn em chuổng cời Jane Fonda có nguy cơ bị đưa ra trước tòa án binh Mỹ vì tội phản quốc, thân thiện với quân địch trong khi Mỹ lâm chiến và mới đây cô đã tự nói lên lời thú tội..........
Vài đơn cử bên trên để thấy rằng, lừa dối là vũ khí chính yếu của địch. Tuy tung ra nhất thời và nhuốm vẻ “hot”, nhưng nó sẽ còn biến hình, thành muôn hình vạn trạng và chúng ta hãy bình tĩnh chú ý, bởi vì nó chỉ có thể lừa được những ai quá ham hố, nóng vội nông nổi và nhiều biếng nhác suy tư, suy luận, ít chịu khó tự vấn tự hỏi trước một “hiện tượng lạ” để rồi tự kết luận một cách hồ đồ cảm tính cho xong 1 nan đề rối rắm.
Còn nhớ, trước người tù Lê Thăng Long, là những Đỗ Nam Hải, Lê Công Định, Nguyễn Minh Hoàng.
Đỗ Nam Hải bị công an Cộng sản đem cha mẹ, con, cháu tới đồn công an khóc lóc để gây áp lực bắt anh “ký” vào giấy ngưng hoạt động trong Khối 8406 Việt Nam. Khi anh thò tay ký, thì 1 tờ báo web hải ngoại mau mắn cho chạy bản tin: "Thủ Lĩnh Dân Chủ đầu hàng".
Luật sư Lê Công Định khi bị cộng sản tung video clip (lúc ấy chưa có ra “tòa” Cộng sản, chưa có “bản án”), thì 1 “nhà dân chủ” hải ngoại đã viết:
"Tôi vừa viết bài thơ tặng Lê Công Định trên Talawas mới chỉ cách đây hai tiếng đồng hồ.
Vừa đi về, lướt trên mạng, đọc ít dòng thấy bán tin bán nghi, liền ngó vào Vietnamnet, thì đúng vậy. Lê Công Định đã thú nhận tội và xin khoan hồng!
Lê Công Định đã khiếp nhược quá nhanh, ngoài trí tưởng tượng của bao nhiêu người. (Talawas, 18/06/2009 | 11:33 chiều |)"
Tôi không muốn nêu tên báo web hay người viết những dòng nêu trên vì không cần thiết, nhưng ai có theo dõi chặt chẽ diễn trình đấu tranh kháng cộng tại Việt Nam trước nay đều biết là đã có thật. Có một cái gì đó bạc bẽo, bộp chộp cạn nghĩ và phản phúc của đám quần chúng trước biết bao khó khăn, áp lực mà người tù đã và đang phải gánh chịu.
Cả người chủ mưu lẫn kẻ bị lừa đều ấu trĩ khi nghĩ rằng ký tên, nhận tội là xong, là hết, không đấu tranh nữa. Nếu sự đời giản dị như vậy thì làm gì có cách mạng, làm gì có lật đổ, làm gì có liên tiếp những chế độ độc tài bị bứng gốc (sau sụp đổ của cộng sản thế giới) trong Arabe Spring vừa qua và đang còn diễn ra tiếp?
Tôi tin chắc ngày sắp tới đây, khi chế độ Hanoi đã cáo chung, ta sẽ biết rõ sự thực những vụ vừa nói: Lê công Định, Trần anh Kim, Nguyễn tiến Trung, Nguyễn Minh Hoàng (thảy họ đều nói “lời khoan hồng” bị quần chúng bạc bẽo khinh khi). Và chắc chắn rằng những sự thực đó phức tạp và đau lòng lắm. Có ai tự hỏi chính mình rằng, nếu mình ở vài hoàn cảnh đó của mấy anh, mình có thể làm được gì khác hơn mấy anh không?
Nên nhớ, còn bước trong trường chính trị [politics field] thì trò lừa còn theo ta dài dài. Một cái gương tày liếp bị cộng sản Hanoi lừa dài và đau thương với màn công diễn Mặt Trận GPMN -nhóm Nguyễn Hữu Thọ, Huỳnh Tấn Phát thuở nào [từ 1960 - 1975] chưa nguôi quên sao? Những kẻ già tuổi, sõi đời như Nguyễn Hữu Thọ, Huỳnh Tấn Phát mà còn ngu dại đưa thân làm mọi cho bọn đồ tể Bắc bộ phủ, để rồi tức hộc máu khi bị bọn Duẩn Thọ đá đít sau khi chiếm được miền Nam, thế thì bài học lịch sử còn mới toanh đó có ai chịu học không?
Những trò lừa ấy càng tinh vi thì càng đưa đối tượng nhắm tới để lừa là quần chúng…vào mê hồn trận. Là người có học, là “chiến sĩ”, chúng ta phải biết cách thoát ra mê hồn trận đó, kẻo không, chúng ta đã vô tình tiếp tay cho kẻ thù mà triệt hạ người anh em của mình, và đó mới chính là mục tiêu của địch. Khi biết ra sự thật thì ân hận, dày vò lương tâm bao nhiêu cho vừa??? Mà ân hận phỏng có ích gì không???
Cách Thế chia rẽ của Giới Đối Kháng
Hiện đa số anh em góp tiếng vụ Con đường Việt Nam bằng cảm tính chứ không có phương pháp, và đọc trong hầu hết các phê bình nhận định, nó tố cáo người viết đứng ở mảnh đất riêng tư chứ không cùng nắm tay đoàn kết trong một thể thống nhất ý chí chống lại bạo lực bịt miệng và bất công. Đó là điều đáng buồn.
Ngay cả vài người ở hải ngoại vẫn thiếu cung cách làm việc hợp lý: tham gia ý kiến trong một sự kiện chính trị, xã hội, thì phải bằng phương thức tranh biện, nghĩa là những ý kiến của mình phải có "chân", tức là có kèm dẫn chứng, suy diễn một cách hợp luận lý, chớ mà nói càn nói suông!!!
Không thể vì yêu vì ghét mà nói một cách tùy tiện, vô bằng. Nói bậy tùy thích thì hạ mình xuống hàng mấy bà bán cá ngoài chợ ghen ghét nhau chửi bố này mẹ kia...như kiểu những dòng của một tay tự xưng là “nhạc sĩ và nhà thơ” mắng là “Con đường vô liêm sỉ của Lê Thăng Long” (17/06/2012). Cách đó nó thấp hèn và chẳng có ích gì hết!
Kẻ thì ngày trước vỗ tay hoan hô ngày sau mắng người ta “LTLong là con cờ của CSVN để hạ cánh an toàn”??? Kẻ thì "tin LTLong và bằng hữu của anh", kẻ thì mắng lời mời là "rác", “quăng bom”, “trò mèo”, v.v...toàn là lời lẽ cảm tính vô bằng chứ không trưng ra dẫn chứng mang tính luận lý! Chắc gì các ngài đúng không? Sao các ngài cứ coi ông Long là riêng mà chẳng dính dáng gì tới các ngài hết vậy, trong khi tất cả chúng ta đang làm việc chung trên 1 trận tuyến là chống độc tài lừa dối và áp bức bất công?
Những loại góp tiếng ấy khi đọc xong, người ta quên ngay, vì nó là ý riêng của một người, chả phải cái chung cần và ắt có trong trận địa này.
Nếu bạn tin Con đường Việt Nam, tin các anh Thức, Định ...thì cũng có khối kẻ không tin hoặc phát ngôn là không tin vì chúng là lũ thú hoang Công an tép riu, ăn lương chế độ máu Hanoi, chuyên ngồi đồng trên mạng để tung lời rẻ tiền lung lạc bạn đọc. Hoặc ngay cả nhiều người Việt Nam hiện tại tuy tuổi cao nhưng trí thấp và họ sẽ chẳng trả lời được là tin hay không tin.
Thời buổi này muốn nói gì phải có chứng lý chặt chẽ, nói tin hay không tin suông thì vô nghĩa.
Riêng tôi thấy, mới chưa đầy 1 tuần mà kẻ chủ mưu thực vụ Con đường Việt Nam này đã hái được quả mà họ mong muốn: đó là gây xung đột, nghi ngờ mâu thuẫn và nhiễu loạn các chiến sĩ trên mặt trận Dân Chủ.
Qua việc bày tỏ ý kiến về Con đường Việt Nam và ông LTLong, tự nhiên ta thấy bày ra một thực tế chia rẽ và manh mún, riêng tư của giới trí thức tiên phong đối kháng với tà quyền Hanoi hiện nay.
Tham gia việc dân việc nước mà tâm thế thì vẫn là riêng tư nhà tao nhà mày thì cộng sản nó còn ngồi đó thống trị dài dài!
Đừng quên rằng việc nước là việc của 90 triệu dân, do vậy khi nói gì làm gì phải nghĩ tới khối lượng lớn đó đang bị 1 nhúm có mười mấy thằng đầu trâu vô học chăn dắt bằng dùi cui và họng súng.
Đó là 1 sự thua thảm hại, cho nên hãy cảnh tỉnh ngay đi kẻo làm trò cười cho địch!
Đấu trí mạnh hơn đấu sức, chớ quên điều đó. Kẻ thù chỉ cần giải phẫu “mặt trận dân chủ” là lòi ra thực tế ngay! chả cần tung đám Côn an an ninh ruồi bu đi chận, bắt người biểu tình chi cho mệt và tốn cơm!
Vậy thì hãy từ từ cái mồm lại kẻo sa đà vào đó rồi trúng kế của giặc mà không hay!
Tôi van các ngài quá ư là thông thái hãy ngậm bớt cái mồm lại!
Saigon, June 20, 2012
LTC
Chú Thích:
(*): chữ của AnhBaSam
(**): trích THỦ ĐOẠN CHÍNH TRỊ -Biên Khảo- Vũ Tài Lục
-
...Trên đây là một vài nhận định trực tiếp từ hiện tượng Con đường Việt Nam này, đọc tới đây hẳn bạn đọc không khỏi tạm kết luận là: ông Long không phải là tác giả thực của Con đường Việt Nam.
Tác giả thực là kẻ khác, dấu mặt và có dụng ý gì, tiến trình ra sao, sẽ đi đến đâu…đòi hỏi chúng ta phải thận trọng tỉnh táo chờ thời gian tới với các diễn biến mới sẽ giúp ta nhận rõ sự thực. Không thể chỉ mới ngày một ngày hai mà đã có thể có câu trả lời gì cho Hiện Tượng Con đường Việt Nam này.
Tác giả thực là kẻ khác, dấu mặt và có dụng ý gì, tiến trình ra sao, sẽ đi đến đâu…đòi hỏi chúng ta phải thận trọng tỉnh táo chờ thời gian tới với các diễn biến mới sẽ giúp ta nhận rõ sự thực. Không thể chỉ mới ngày một ngày hai mà đã có thể có câu trả lời gì cho Hiện Tượng Con đường Việt Nam này.
Hiện Tượng “Con Đường Việt Nam” và Thực Trạng Nham Nhở Của Giới Đối Kháng Việt Nam
Phân Tích và diễn dịch từ sự kiện
Nếu tạm chấp nhận “Con đường Việt Nam” là do ông Lê Thăng Long viết và phát động, chúng ta hãy đi từ chính sự kiện này, và bằng phương pháp diễn dịch một cách thận trọng, ta sẽ thấy nhiều điều.
Bản Văn
Đọc “Con đường Việt Nam” [ ở đây hoặc-và ở đây ], tôi thấy văn phong của bản văn này có gì đó chung chung, mơ hồ.
Giả thử chúng ta đang ở trong bối cảnh Việt Nam Hậu Cộng sản, và cả nước đang trên đường tạo lập tự do dân chủ, mà các thế lực mới đang còn tranh chấp, trong đó đảng Cộng sản chưa bị giải tán hoàn toàn, thì bản văn này có vẻ hợp cảnh hợp tình chút ít.
Còn hiện tại, đảng Cộng sản vẫn ngồi lù lù án ngữ đó, thì đọc “Con đường Việt Nam” thấy có cái gì lạc lõng, mù mờ, có cái gì cố ý lạc đề, tránh né ở đây! Ngôn phong cũng nhiều chỗ tối nghĩa, kỳ cục. Chữ quen nghe và quen dùng là Nhân Quyền thì được né tránh và thay bằng chữ kỳ quái “quyền con người” (theo lối nói “tụ tập đông người” thay vì Biểu Tình rất đuợc Hanoi ưa dùng!!!)
Coi kỹ sẽ thấy trong đó không nêu rõ ai phải đấu tranh với ai, dẹp bỏ cái gì? tạo dựng cái gì? Ai nhũng lạm quyền hành để chiếm đoạt nhân quyền? Ai có tội gây ra bất công (vốn ngày càng dày đặc và đầy dẫy trong đất nước Việt Nam)? Ai phải bị xử? Ai sẽ được minh oan, phục hồi? Ai sẽ được đền bù vì đã chịu quá nhiều bất công bởi bạo quyền Cộng sản??? Hoàn toàn không có trong bản văn này.
Một dân oan, hay một nạn nhân của một đất nước vô luật (luật rừng), bất công và giả trá, tham nhũng… mà đọc bản văn này sẽ chẳng thích, chẳng có gì hấp dẫn họ vì nó né tránh và nhạt nhẽo trước thực trạng bi đát quá trầm trọng của xã hội hiện tại.
Cơ cấu thể chế, pháp lý và sự vận hành “con đường” ấy ra sao? Nên nhớ, khi bước vào lĩnh vực chính trị điều hành 1 quốc gia thì lập trường trong hiểu biết tối thiểu của một trí thức như ông Long đã phải có sẵn trong đầu một câu hỏi và phải trả lời là 'một Việt Nam không còn cộng sản (thì lúc đó mới có nhân quyền, dân quyền!) sẽ theo Thể Chế gì?'
Bản văn na ná một bài Giáo Khoa nhạt nhẽo nặng vẻ Lý Thuyết cho sinh viên quốc gia hành chánh năm dự bị chứ không phải lời hiệu triệu trong một công cuộc đầy máu và nước mắt bỏng sôi này của dân tộc.
Con Người
Giả định, ông Lê Thăng Long là người viết “Con đường Việt Nam”, rồi lập 2 Weblog (1 ở blogspot, 1 ở wordpress) để khởi xướng phong trào “Con đường Việt Nam”, khi trình làng, đã có hơn chục bài viết dưới dạng biên khảo nhỏ -có cả bản dịch ra Anh ngữ, nhiều thư gởi các nhân vật chóp bu của chế độ Hanoi hiện tại, và nhất là danh sách nhiều người được mời “tham gia sáng lập” phong trào…, ta thấy gì? Đó là ông Long ra tù ngày 4/6/2012, đến ngày 10/6/2012 là hoàn tất 2 Weblog và hàng loạt bài viết, lên danh sách người được mời…
Ông Long có thể làm được khối lượng công việc lớn trong một thời gian quá ít ỏi như thế chăng?
1- Mới ra tù, thường thì như Bác sĩ Lê Nguyên Sang hay Mr. Nguyễn Bắc Truyển, hay Luật sự Lê Thị Công Nhân, hay Luật sư Nguyễn Văn Đài...thảy họ đều im, không phải vì họ ngưng đấu tranh, mà vì bạo quyền cấm nói. Bác sĩ Lê Nguyên Sang vừa vào tới Sài Gòn (10/6/2011) cho cuộc biểu tình 12/6/2011 thì đã bị Công an cộng sản hốt về Đà Nẵng là một ví dụ.
Một thực tế gần gũi nhất, là một người ở tù Cộng sản từ 4/6/2009 (đã 3 năm qua), mới ra tù, người đó cần bao lâu để phục hồi sức khỏe và phong độ để tiếp tục trên đường đấu tranh? Phải mất hàng tháng trời cho việc ăn ngủ, tẩm bổ phục hồi cho cơ thể, và nhiều ngày tháng nữa để lấy lại tinh thần, cập nhật tình hình xã hội biến động bên ngoài mà 3 năm qua người tù kia đã bị lạc nhịp. Cho dù có “bàn trước với 2 anh Thức và Định” như ông Long nói, thì làm sao Lê Thăng Long có thể nhảy ra lập ngôn lung tung chỉ mới có 7 ngày trong khi gọng kìm của “bầy sói hoang” Cộng sản vẫn đang chực chờ kia?? (*). Và làm sao bảo đảm là 2 anh Thức, Định đã đồng ý cùng Lê Thăng Long cho việc phát động này? Tất cả chỉ nghe qua ông Long nói mà thôi!
2- Trên thực tế, một người tự do ở ngoài này, mà chịu khó học hỏi và làm việc quen tay với Net, Computer, html...cho quen thuộc tính ý của blogspot, wordpress...vừa viết các bản văn, vừa lập Blog, chỉnh sửa giao diện cho đẹp mắt, viết bài chỉnh sửa câu chữ từng dấu phẩy cho chỉnh, lại còn dịch bài sang Anh ngữ nữa...phải mất hơn 2 tuần mới hoàn thành tạm những gì mà Lê Thăng Long trình làng vừa rồi, đó là nếu anh ta dành toàn thời gian để chỉ làm việc ấy mà thôi. Còn nếu có làm có nghỉ thì phải mất hàng tháng! Đó là kinh nghiệm từng làm việc của chính tôi nên tôi mới dám nói như vậy.
Một người ở tù đã 3 năm, vốn là doanh nhân chớ không phải chuyên viên IT thì ra tù ngày 4/6/2012, đến ngày 10/6/2012 cho publish tất cả những gì như Lê Thăng Long làm vừa rồi kể cả gởi email mời hàng trăm "người đồng sáng lập" ... theo tôi là bất khả.
Có rất nhiều tên tuổi trong List mời của Lê Thăng Long vào tháng 6/2009 chưa nổi lên, mới trở về từ hỏa ngục Cộng sản (thì ngay chuyện giá cả hiện thời của 1 tô phở, 1 lit xăng chưa chắc đã biết là bao nhiêu) thì làm sao mà ông Long lại biết tất tần tật mọi người đang sinh động hoạt động kể cả địa chỉ email của họ để gởi thư?
Hẳn là phải có 1 "bộ sậu" làm sẵn những thứ này nếu “Con đường Việt Nam” là thực và Lê Thăng Long có đồng chí ở ngoài làm sẵn. Nhưng ông Long có đồng chí như thế không?
Nếu có, một hay nhiều người ấy có chường mặt ra ngay gặp ông Long để bàn bạc và tiếp nối thống nhất mọi thứ khi công bố với chỉ mới có 7 ngày sau khi ra tù vậy không? Chắc chắn là không vì họ đã giữ bí mật bấy nay, thì không dưng lại ló mặt ra ngay? Họ sẽ dò xét và sẽ "làm tiếp" một cách dè chừng thận trọng hơn. Nghĩa là phải bị chậm hơn.
Nếu không, thì hẳn phải do Ai Đó làm và Lê Thăng Long đồng ý (hoặc bị áp lực) đứng tên tác giả cho cái phong trào “Con đường Việt Nam” như thế.
Với một người tù trong vụ “lật đổ chính quyền” nổi tiếng 3 năm trước với các tên tuổi Lê Công Định, Trần Huỳnh Duy Thức, mà cái gọi là “Tòa án” của chế độ Hanoi cáo buộc các anh và tống giam từ 4/6/2009, nay Lê Thăng Long ra tù trước hạn 6 tháng và vội vã trình làng "Con đường Việt Nam" chỉ vẻn vẹn trong thời gian không tưởng 7 ngày như đã nói, thì Ai Đó chỉ có thể là ai?
Với lập luận vắn tắt trên, cho dù ông Long hay thân phụ của anh Trần Huỳnh Duy Thức lên tiếng xác nhận đi nữa, làm sao người ta tin được??? Vì nó phi lí!
3- Tự thân việc viết "Con đường Việt Nam" cả với ý nghĩa mù mờ (như đã trình bày ở trên) lẫn với việc mời số quá đông người vào vai "đồng sáng lập" là ngớ ngẩn nếu không nói là vô nghĩa vì làm sao (và buồn cười thay!) GS Nguyễn Quang A có thể đứng chung với tên hề thế kỷ Nguyễn minh Triết hay Ms. Nguyễn Cao Kỳ Duyên?
Thư mời có mẫu chung là: "...Tôi viết thư này thay mặt cho những người khởi xướng phong trào CON ĐƯỜNG VIỆT NAM mời Ông trở thành người sáng lập của phong trào này để giúp nó lớn mạnh nhằm góp phần vì một Việt Nam dân chủ và thịnh vượng...." ngoài cái nghĩa chung chung, mơ hồ, nó còn cho ta thấy là vô duyên vì bất khả!
Nan đề chính của mọi nan đề tại Việt Nam hiện tại là độc tài và bất công. Chính quyền hiện tại là bất hợp pháp và bất chính danh vì nó không do dân bầu. Việt Nam cần vùng thoát ra khỏi kiếp nạn cộng sản độc tài chớ không phải đang thái bình yên ổn rồi cần "Con đường Việt Nam" để được sống trong dân chủ và thịnh vượng...!!! Trong hoàn cảnh thực tế tại Việt Nam lúc này, 2 chữ dân chủ và thịnh vượng là thứ chữ mơ hồ, cố ý lạc đề, tránh né. (Ai lại đi gầy nên một phong trào mù mờ như thế nhỉ???)
Vì làm sao trong gọng kìm đàn áp bằng bạo lực thú vật, và bằng chà đạp, ngồi xổm bất chấp pháp luật của chính chế độ chúng nó bày ra, mà một phong trào như thế có thể hình thành chứ đừng nói là lớn mạnh được? Giáo Sư Nguyễn Quang A mới vừa lội ra Hồ Gươm để biểu tình chống Trung cộng thôi mà đã 3, 4 tên công an Cộng sản mau lẹ bám theo ngăn trở đòi xét giấy tờ xe gắn máy do con trai ông chở đi? Thế là ông bỏ mặc xe pháo kia ở lại đấy và đành phải lội bộ ra nhập vào đoàn biểu tình.
Trong trận chiến không cân sức giữa bạo quyền thú vật có tổ chức với một tốp trí thức tiên phong ô hợp, mà bầy thú vật chúng nó muốn bẻ gãy ai, bẻ cái gì...là chả ai ngăn cản (như việc chị Bùi Hằng hay vụ Nguyễn Xuân Diện, cụ bà Lê Hiền Đức...) thì những gì mà "Con đường Việt Nam" gào lên có gì mới mẻ không? có gì hiệu quả không? và làm sao mà Tổ Chức Đội Ngũ trước bầy sói hoang đang chực chờ như thế????
Và giả thử nếu tất cả gần 250 người được mời mà đồng ý hết thì số đông này sẽ gặp nhau ở đâu để hội họp, bàn bạc? khi làm việc chung như thế (… để giúp nó lớn mạnh nhằm góp phần vì một Việt Nam dân chủ và thịnh vượng…) thì ngân quỹ ở đâu? Địa điểm nào đủ to rộng chứa hết số đông ấy? chưa kể sẽ có các hãng tin ngoại quốc tác nghiệp lẫn bầy đàn “báo” đỏ đến cùng “chung vui” nữa, thì lúc ấy ai bảo vệ từng ấy thành viên (250 người) khỏi bị lũ thú hoang Cộng sản đánh hộc máu như chúng đã đánh hội đồng 2 ông Ngọc Năm và Phi Long của VOV trong vụ cướp đất Văn Giang ngày 24-4-2012 vừa qua?
Giả thử (lại giả thử) tổ chức được cuộc họp bàn với hai trăm mấy chục người như thế đi, thì để tiến hành "Con đường Việt Nam", sẽ cần phải có sự thống nhất bầu bán, hoàn thiện cơ cấu tổ chức để đi vào hoạt động, sẽ phải mất rất nhiều ngày làm việc, thế lúc ấy chế độ Hanoi nó để yên cho các ông làm sao? Hãy xem Thượng Tọa Thích Không Tánh (Vụ Trưởng Vụ Từ Thiện của Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất) chỉ mở cửa chùa cho một ít dân oan vào trú tạm, (họ vốn từ miền Tây lên Saigon kiện tụng đất của họ bị cướp) có chỗ nghỉ ngơi cơm nước qua đêm rồi mai lại đi, thế mà ngay tức khắc, một bầy chó săn công an cộng sản xúm lại trước cổng chùa lớn tiếng đe dọa đòi Thượng Tọa phải mở cổng để chúng vào chùa mà bắt bớ nông dân, thì thử hỏi cái tính kém tưởng tượng của tác giả thực của “phong trào Con đường Việt Nam" kia nó tệ hại như thế nào???
Hơn nữa, số người được mời “đồng sáng lập” có rất nhiều khuynh hướng, cương lĩnh khác nhau, làm sao họ chịu dẹp bỏ hết những cái riêng của mình lâu nay để về đứng cùng nhau một cách ngoan ngoãn như trong mơ vậy?
Một phong trào cách mạng chính trị hay xã hội thường hoạt động gần như một đảng phái, một chính đảng [political party], bên trên là ban điều hành, bên dưới có nhiều thành viên, đảng viên. Ban điều hành thường do một vài nhân sĩ đứng đầu tiên phong, dẫn dắt, trình bày đường hướng, cương lĩnh. Chính đảng có quyền hoạt động công khai theo quy chế chính thức được ấn định bằng luật lệ, pháp định hẳn hòi, và thường chỉ hiện hữu trong các quốc gia tự do dân chủ Tam Quyền Phân Lập. Các chính đảng thường hoạt động nhằm tự vận động quần chúng để thủ đắc lá phiếu của cử tri trong các cuộc bầu cử Hành Pháp hay Lập Pháp. Đó là cách thế hợp pháp, chính danh duy nhất trong bầu khí tranh đua với các chính đảng khác [thực trạng này còn được gọi là 'đảng tranh'] để tham chính, đem tài sức của mình ra phụng sự quốc gia và xã hội.
Tại Việt Nam, các em Sinh viên Học sinh mới ra "biểu tình ngồi" bệt ở nhà thờ Đức Bà Saigon để chống Trung cộng thôi, thì liền bị lũ chó săn gọi là nhân viên an ninh cộng sản giả dạng dân phòng xông tới hỏi giấy tờ, đòi xua đuổi, giải tán…thì việc một phong trào công khai vận động tới những gần 250 người là một cái gì bất thường, phi lí và khôi hài.
Chỉ Ra Kết Luận Tạm
Trên đây là một vài nhận định trực tiếp từ hiện tượng Con đường Việt Nam này, đọc tới đây hẳn bạn đọc không khỏi tạm kết luận là: ông Long không phải là tác giả thực của Con đường Việt Nam.
Tác giả thực là kẻ khác, dấu mặt và có dụng ý gì, tiến trình ra sao, sẽ đi đến đâu…đòi hỏi chúng ta phải thận trọng tỉnh táo chờ thời gian tới với các diễn biến mới sẽ giúp ta nhận rõ sự thực. Không thể chỉ mới ngày một ngày hai mà đã có thể có câu trả lời gì cho Hiện Tượng Con đường Việt Nam này.
Những Trò Lừa Lịch Sử của Cộng Sản
Cho đến nay, những ai bận tâm và có hiểu biết về các chế độ độc tài cộng sản đều không quên những lừa bịp của chúng nó, đơn cử một vài như dưới đây:
- Thời Staline thanh trừng nội bộ ở Nga những năm 1936, 1937, 1938 [ngay trước Đệ nhất Thế chiến], cả thế giới tự do vô cùng kinh ngạc khi những đồng chí cũ một thời lẫy lừng chiến công với Lénine gây dựng nên Tập hợp Bolshevik - cướp chính quyền từ tay Nga Hoàng 1917 - như Zinoviev, Kamenev, Smirnov, Evdokimov, Radek, Bakaev, Dreitser, Piatakov, Sokolnikov, Sérébiakov, Toukatchevsky (Thống chế, chỉ huy hồng quân Nga), Yagoda, Boukharine, Kretensky, Rakovsky…đều lần lượt bị đưa ra các phiên tòa đặc biệt (đều cùng do 1 tay Công cáo Ủy viên Vychinsky toàn quyền xử án) và đều bị xử bắn.
Tất cả họ đều bị buộc tội phá hoại kinh tế hoặc đồng lõa làm phản cùng với Trotsky [lúc này đã bị lưu đày biệt xứ và sống tại Mễ Tây Cơ (Mexico), cho đến tháng 8/1940 thì bị người của Staline sang tận nơi ám sát (Ramón Mercader, nhân viên cục tình báo Nga NKVD)].
Đó là cả những “vụ án” đẫm máu, kỳ quặc lẫy lừng của của chế độ Soviet thời Staline. Ngày nay nhiều quan sát viên hoặc sử gia đã tìm thấy nhiều bằng chứng cho thấy các “tội trạng” mà các phiên tòa ở Nga nói trên tung hê để kết án tội nhân ... toàn là bịa đặt. Nhưng điều kỳ quặc nhất là trong các vụ án đó, hầu hết bị can đều thú tội trước tòa. Cũng có 1, 2 người chối, chống tội áp buộc nhưng lại cũng kỳ lạ thay, sau một đêm suy nghĩ, sáng mai họ lại ngoan ngoãn nhận tội trước tòa. Lạ lùng hơn, không hiếm những phiên đối chất, Công cáo Ủy viên buộc tội thì ít mà các bị can tự nhận thêm tội là nhiều??!!! Tấn tuồng thật quái đản khiến thế giới văn minh phương Tây không sao hiểu được.
Trong cuốn tiểu thuyết lừng danh “Ngày và Đêm” (nguyên tác Đức ngữ: Sonnenfinsternis, tựa Anh ngữ: Darkness at Noon, tựa Pháp ngữ: Le Zéro et L’infini, by Arthur Koestler, nhà văn Hungary, xb 1940), tác giả đã lấy vụ Piatakov làm điển hình để cố phân tích tâm lý, tìm hiểu vì sao các lãnh tụ Bolshevik cừ khôi một thời lại nhận chịu sự ô nhục, nhận chịu đã phản bội, và tự thú tội để rồi bị đem bắn??!!! Staline quả đã phát minh ra những kỹ thuật phi nhân tân kỳ nhằm hạ nhân phẩm con người mà trước ông ta chưa từng thấy có ai trong lịch sử?!!! Và đồng thời đã che mắt được cả thế giới vì chẳng thể nào phản kháng hoặc bêu rếu Staline được vì rõ ràng bị can tự nhận tội rất là “thành khẩn”. Thế giới phải mất bao công sức và bao nhiêu thời gian mới lật hết được mặt thật của những trò lừa che dấu giả trá khủng khiếp đó?
- Thời 1945, chuyện Marshall (đặc phái viên của Tổng thống Mỹ Truman) bị Mao lừa nhiều lần. Ôm sứ mạng "hòa giải" sang Trung Hoa, Marshall ngây thơ đến nỗi không biết bộ mặt gian trá của Mao, không biết Mao là cộng sản (thực chất Mao đang là 1 cánh tay mặt của Staline), bỏ về Mỹ khi nhiều lần hòa giải "nội chiến Mãn Châu" không thành, và khuyên Truman đừng giúp Tưởng Giới Thạch, vì nhận định Tưởng "hiếu chiến", còn cộng quân của Mao là quân lính có tinh thần dân tộc, ái quốc!!!
- 1952, Nga sô thao diễn quân đội mời các đại biểu Tây phương đến dự, Nga cho trình bày loại oanh tạc cơ khổng lồ Bisons lúc đó Nga mới có 9 chiếc nhưng làm giả tới 50 chiếc và dùng gián điệp tung tin là sang 1954 Nga sẽ có tới 500 chiếc. Mỹ hoảng, quốc hội bàn cãi đả kích chính phủ, chính phủ vội cho cấp tốc sản xuất loại oanh tạc cơ khổng lồ đặt tên là B52 như ta thấy ngày nay. Biết Mỹ mắc đòn lừa, Nga dẹp bỏ sản xuất Bisons và dồn tiền vào nghiên cứu hỏa tiễn không gian.(**)
Có ai thông thái bằng các triết gia, họa sĩ, thi sĩ như ông Bertrand Roussel, Jean Paul Sartre, Pablo Picasso, Tagore (Rabindranath, 1861-1941) v.v...của thời thập niên 1960s, mà thời chiến tranh Việt Nam, mấy ông thánh này hãy còn hết lời ca tụng bốc thơm cộng sản Hanoi, có cảm tình với cộng sản Hanoi, coi chế độ máu Hanoi là tốt, là lành, là lương thiện, và chống chính quyền Quốc gia, chống Hành Pháp Mỹ, bảo rằng Mỹ phạm tội ác chiến tranh, bảo là chính quyền VNCH là hiếu chiến; hay cô đào cởi truồng Jane Fonda của Mỹ còn qua Hanoi mặc quần xì líp với áo bộ đội do Trung cộng viện trợ, đội nón cối, chụp ảnh chung với khẩu cao xạ và lính phòng không VC...năm 1972.
Để rồi mười mấy năm sau đó, khi chiến tranh Việt nam kết thúc, bộ mặt tàn ác phi nhân sắt máu gian trá lạnh lùng của Hanoi lộ diện hẳn, đám Mặt Trận GPMN bị vắt chanh bỏ vỏ phải bỏ chạy tan tác, cùng với người Việt miền Nam leo lên ghe chạy ra biển tìm tự do hàng loạt, thì thế giới lúc ấy mới nói lên lời thống hận muộn màng. Ông triết gia khả kính Bertrand Roussel tự thú tội, tay trùm hiện sinh J. P. Sartre âm thầm vận động đóng 1 chiếc tàu nhỏ tình nguyện băng ra biển đông vớt người Việt Nam vượt biên, còn em chuổng cời Jane Fonda có nguy cơ bị đưa ra trước tòa án binh Mỹ vì tội phản quốc, thân thiện với quân địch trong khi Mỹ lâm chiến và mới đây cô đã tự nói lên lời thú tội..........
Vài đơn cử bên trên để thấy rằng, lừa dối là vũ khí chính yếu của địch. Tuy tung ra nhất thời và nhuốm vẻ “hot”, nhưng nó sẽ còn biến hình, thành muôn hình vạn trạng và chúng ta hãy bình tĩnh chú ý, bởi vì nó chỉ có thể lừa được những ai quá ham hố, nóng vội nông nổi và nhiều biếng nhác suy tư, suy luận, ít chịu khó tự vấn tự hỏi trước một “hiện tượng lạ” để rồi tự kết luận một cách hồ đồ cảm tính cho xong 1 nan đề rối rắm.
Còn nhớ, trước người tù Lê Thăng Long, là những Đỗ Nam Hải, Lê Công Định, Nguyễn Minh Hoàng.
Đỗ Nam Hải bị công an Cộng sản đem cha mẹ, con, cháu tới đồn công an khóc lóc để gây áp lực bắt anh “ký” vào giấy ngưng hoạt động trong Khối 8406 Việt Nam. Khi anh thò tay ký, thì 1 tờ báo web hải ngoại mau mắn cho chạy bản tin: "Thủ Lĩnh Dân Chủ đầu hàng".
Luật sư Lê Công Định khi bị cộng sản tung video clip (lúc ấy chưa có ra “tòa” Cộng sản, chưa có “bản án”), thì 1 “nhà dân chủ” hải ngoại đã viết:
"Tôi vừa viết bài thơ tặng Lê Công Định trên Talawas mới chỉ cách đây hai tiếng đồng hồ.
Vừa đi về, lướt trên mạng, đọc ít dòng thấy bán tin bán nghi, liền ngó vào Vietnamnet, thì đúng vậy. Lê Công Định đã thú nhận tội và xin khoan hồng!
Lê Công Định đã khiếp nhược quá nhanh, ngoài trí tưởng tượng của bao nhiêu người. (Talawas, 18/06/2009 | 11:33 chiều |)"
Tôi không muốn nêu tên báo web hay người viết những dòng nêu trên vì không cần thiết, nhưng ai có theo dõi chặt chẽ diễn trình đấu tranh kháng cộng tại Việt Nam trước nay đều biết là đã có thật. Có một cái gì đó bạc bẽo, bộp chộp cạn nghĩ và phản phúc của đám quần chúng trước biết bao khó khăn, áp lực mà người tù đã và đang phải gánh chịu.
Cả người chủ mưu lẫn kẻ bị lừa đều ấu trĩ khi nghĩ rằng ký tên, nhận tội là xong, là hết, không đấu tranh nữa. Nếu sự đời giản dị như vậy thì làm gì có cách mạng, làm gì có lật đổ, làm gì có liên tiếp những chế độ độc tài bị bứng gốc (sau sụp đổ của cộng sản thế giới) trong Arabe Spring vừa qua và đang còn diễn ra tiếp?
Tôi tin chắc ngày sắp tới đây, khi chế độ Hanoi đã cáo chung, ta sẽ biết rõ sự thực những vụ vừa nói: Lê công Định, Trần anh Kim, Nguyễn tiến Trung, Nguyễn Minh Hoàng (thảy họ đều nói “lời khoan hồng” bị quần chúng bạc bẽo khinh khi). Và chắc chắn rằng những sự thực đó phức tạp và đau lòng lắm. Có ai tự hỏi chính mình rằng, nếu mình ở vài hoàn cảnh đó của mấy anh, mình có thể làm được gì khác hơn mấy anh không?
Nên nhớ, còn bước trong trường chính trị [politics field] thì trò lừa còn theo ta dài dài. Một cái gương tày liếp bị cộng sản Hanoi lừa dài và đau thương với màn công diễn Mặt Trận GPMN -nhóm Nguyễn Hữu Thọ, Huỳnh Tấn Phát thuở nào [từ 1960 - 1975] chưa nguôi quên sao? Những kẻ già tuổi, sõi đời như Nguyễn Hữu Thọ, Huỳnh Tấn Phát mà còn ngu dại đưa thân làm mọi cho bọn đồ tể Bắc bộ phủ, để rồi tức hộc máu khi bị bọn Duẩn Thọ đá đít sau khi chiếm được miền Nam, thế thì bài học lịch sử còn mới toanh đó có ai chịu học không?
Những trò lừa ấy càng tinh vi thì càng đưa đối tượng nhắm tới để lừa là quần chúng…vào mê hồn trận. Là người có học, là “chiến sĩ”, chúng ta phải biết cách thoát ra mê hồn trận đó, kẻo không, chúng ta đã vô tình tiếp tay cho kẻ thù mà triệt hạ người anh em của mình, và đó mới chính là mục tiêu của địch. Khi biết ra sự thật thì ân hận, dày vò lương tâm bao nhiêu cho vừa??? Mà ân hận phỏng có ích gì không???
Cách Thế chia rẽ của Giới Đối Kháng
Hiện đa số anh em góp tiếng vụ Con đường Việt Nam bằng cảm tính chứ không có phương pháp, và đọc trong hầu hết các phê bình nhận định, nó tố cáo người viết đứng ở mảnh đất riêng tư chứ không cùng nắm tay đoàn kết trong một thể thống nhất ý chí chống lại bạo lực bịt miệng và bất công. Đó là điều đáng buồn.
Ngay cả vài người ở hải ngoại vẫn thiếu cung cách làm việc hợp lý: tham gia ý kiến trong một sự kiện chính trị, xã hội, thì phải bằng phương thức tranh biện, nghĩa là những ý kiến của mình phải có "chân", tức là có kèm dẫn chứng, suy diễn một cách hợp luận lý, chớ mà nói càn nói suông!!!
Không thể vì yêu vì ghét mà nói một cách tùy tiện, vô bằng. Nói bậy tùy thích thì hạ mình xuống hàng mấy bà bán cá ngoài chợ ghen ghét nhau chửi bố này mẹ kia...như kiểu những dòng của một tay tự xưng là “nhạc sĩ và nhà thơ” mắng là “Con đường vô liêm sỉ của Lê Thăng Long” (17/06/2012). Cách đó nó thấp hèn và chẳng có ích gì hết!
Kẻ thì ngày trước vỗ tay hoan hô ngày sau mắng người ta “LTLong là con cờ của CSVN để hạ cánh an toàn”??? Kẻ thì "tin LTLong và bằng hữu của anh", kẻ thì mắng lời mời là "rác", “quăng bom”, “trò mèo”, v.v...toàn là lời lẽ cảm tính vô bằng chứ không trưng ra dẫn chứng mang tính luận lý! Chắc gì các ngài đúng không? Sao các ngài cứ coi ông Long là riêng mà chẳng dính dáng gì tới các ngài hết vậy, trong khi tất cả chúng ta đang làm việc chung trên 1 trận tuyến là chống độc tài lừa dối và áp bức bất công?
Những loại góp tiếng ấy khi đọc xong, người ta quên ngay, vì nó là ý riêng của một người, chả phải cái chung cần và ắt có trong trận địa này.
Nếu bạn tin Con đường Việt Nam, tin các anh Thức, Định ...thì cũng có khối kẻ không tin hoặc phát ngôn là không tin vì chúng là lũ thú hoang Công an tép riu, ăn lương chế độ máu Hanoi, chuyên ngồi đồng trên mạng để tung lời rẻ tiền lung lạc bạn đọc. Hoặc ngay cả nhiều người Việt Nam hiện tại tuy tuổi cao nhưng trí thấp và họ sẽ chẳng trả lời được là tin hay không tin.
Thời buổi này muốn nói gì phải có chứng lý chặt chẽ, nói tin hay không tin suông thì vô nghĩa.
Riêng tôi thấy, mới chưa đầy 1 tuần mà kẻ chủ mưu thực vụ Con đường Việt Nam này đã hái được quả mà họ mong muốn: đó là gây xung đột, nghi ngờ mâu thuẫn và nhiễu loạn các chiến sĩ trên mặt trận Dân Chủ.
Qua việc bày tỏ ý kiến về Con đường Việt Nam và ông LTLong, tự nhiên ta thấy bày ra một thực tế chia rẽ và manh mún, riêng tư của giới trí thức tiên phong đối kháng với tà quyền Hanoi hiện nay.
Tham gia việc dân việc nước mà tâm thế thì vẫn là riêng tư nhà tao nhà mày thì cộng sản nó còn ngồi đó thống trị dài dài!
Đừng quên rằng việc nước là việc của 90 triệu dân, do vậy khi nói gì làm gì phải nghĩ tới khối lượng lớn đó đang bị 1 nhúm có mười mấy thằng đầu trâu vô học chăn dắt bằng dùi cui và họng súng.
Đó là 1 sự thua thảm hại, cho nên hãy cảnh tỉnh ngay đi kẻo làm trò cười cho địch!
Đấu trí mạnh hơn đấu sức, chớ quên điều đó. Kẻ thù chỉ cần giải phẫu “mặt trận dân chủ” là lòi ra thực tế ngay! chả cần tung đám Côn an an ninh ruồi bu đi chận, bắt người biểu tình chi cho mệt và tốn cơm!
Vậy thì hãy từ từ cái mồm lại kẻo sa đà vào đó rồi trúng kế của giặc mà không hay!
Tôi van các ngài quá ư là thông thái hãy ngậm bớt cái mồm lại!
Saigon, June 20, 2012
LTC
Chú Thích:
(*): chữ của AnhBaSam
(**): trích THỦ ĐOẠN CHÍNH TRỊ -Biên Khảo- Vũ Tài Lục
-
No comments:
Post a Comment
Enter you comment ...