. .

Thursday, March 19, 2009

MỘT SỐ TRÍCH ĐOẠN TỪ CUỐN TRUYỆN DÀI “ÁC MỘNG” CỦA NGÔ NGỌC BỘI (Diễn Đàn Thế Kỷ)

MỘT SỐ TRÍCH ĐOẠN TỪ CUỐN TRUYỆN DÀI “ÁC MỘNG” CỦA NGÔ NGỌC BỘI (Diễn Đàn Thế Kỷ)

LTS: Cuốn truyện dài Ác Mộng của Ngô Ngọc Bội được nhà xuất bản Hồng Lĩnh ở California ấn hành vào năm 1992, trong đó chỉ có một dòng ngắn giới thiệu tác giả: “Ngô Ngọc Bội, sinh năm 1929 tại Vĩnh Phú. Biên tập báo Văn Nghệ.” Tác phẩm này có lẽ được viết trong thời kỳ gọi là “cởi trói” ngắn ngủi cho văn nghệ sĩ tại Việt Nam từ sau năm 1986, mô tả cuộc cải cách ruộng đất tại miền Bắc từ khi đất nước chia đôi năm 1954 cho tới khi “sửa sai” vào cuối năm 1956. Đúng như tên gọi của nó, những gì tác giả viết ra quả là một cơn ác mộng có một không hai trong suốt chiều dài của lịch sử đất nước chúng ta, do người cùng dân tộc Việt gây ra với nhau.
Chúng tôi xin trích đăng lại một số đoạn tiêu biểu (với những tựa đề nhỏ do chúng tôi đặt) để độc giả cảm nhận được một phần nào cơn ác mộng đó.
-->>>Đọc tiếp toàn bài

NGÀY LONG TRỜI ĐÊM LỞ ĐẤT-Tiểu thuyết về Cải Cách Ruộng Đất của TRẦN THẾ NHÂN

TRẦN THẾ NHÂN


NGÀY LONG TRỜI ĐÊM LỞ ĐẤT

Tiểu thuyết
Tập 1
Khối 8406 Tự do Dân chủ cho Việt Nam, tháng 9-2010

MỤC LỤC
Mục lục tập 1
Lời giới thiệu của Khối 8406 trang 05
Lời Nhà xuất bản Tổ hợp Miền Đông Hoa Kỳ 06
Khúc dạo đầu 10
Chương 01 đến chương 24 12-108
Mục lục tập 2
Chương 25 đến chương 46 04-93
Lời bạt (Nguyễn Quảng Tâm) 94
Suy ngẫm khi đọc “Ngày long trời đêm lở đất” (Nguyễn Minh Cần) 94
-->>>Đọc tiếp toàn bài

Ngày Long Trời Đêm Lở Đất (tiếp theo)

CHƯƠNG 38
NGƯỜI VÔ HÌNH
Thầy lại nằm yên, trông đợi trời sáng.
Trời sáng, một ngày tới, con người quanh ta họ lại thức dậy và làm những việc thường ngày. Trong đó có cái việc quan trọng nhất mà họ phải hoàn thành và hoàn thành vượt mức, ấy là đánh đổ giai cấp địa chủ, tiêu diệt bọn Việt gian phản động bằng tất cả ngón đòn hóc hiểm, trò chơi man rợ nhất mà họ moi tìm, nhào nặn ra từ trong đầu óc. Phải giết người làm sao đây để cho thoả cái khoái cảm của lòng hận thù, ganh ghét giai cấp mà Trời đã ra lệnh, Đội đã phóng tay, ban cho họ cái quyền tự do vô hạn độ!
-->>>Đọc tiếp toàn bài