. .

Thursday, August 25, 2011

về việc Tống Văn Công nói xấu Việt Tân-Nguyễn Quốc Quân

...Tống Văn Công có quyền không đồng ý việc Đảng Việt Tân lên tiếng trước công luận về những khó khăn, thiệt hại của tổ chức đến từ sự trấn áp của chế độ Hà Nội. Tuy nhiên, ông Tống Văn Công không thể dựa vào những xuyên tạc của nhà cầm quyền CSVN để quy chụp và phê phán một cách sai lạc về những hy sinh tranh đấu của Đảng Viên Việt Tân.
Trong quá trình 30 năm đấu tranh, Đảng Việt Tân có rất nhiều đảng viên đã hy sinh, đã bị tù tội trên con đường tranh đấu; nhưng những con số mà dư luận bên ngoài biết đến thật rất nhỏ, bởi vì Đảng Việt Tân chỉ lên tiếng trước công luận về những hy sinh, bị bắt của Đảng Viên khi mà sự an nguy của họ và gia đình ở mức trầm trọng...

về Tống Văn Công nói xấu Việt Tân-Nguyễn Quốc Quân
 Theo: Dân Luận
Trong một bài viết có tựa đề “Kẻ Thù” ghi ngày 21 tháng 8 năm 2011, ông Tống Văn Công, cựu Tổng biên tập báo Lao Động, đã có viết một đoạn ngắn đề cập đến Đảng Việt Tân mà ông gọi là “muốn kể lại ý kiến của số khá đông người nhận định về Đảng Việt Tân”. Ông Tống Văn Công đã viết ý kiến đó như sau:
Nhìn cách họ hành xử, nhiều người bảo nhau, hình như đây là một tổ chức của Bắc Kinh lập ra mục đích chia rẽ nhân dân với nhà nước. Bởi vì chưa thấy một Đảng chính trị nào mà số đảng viên bị đem ra làm vật hy sinh cho danh tiếng của đảng quá nhiều như Việt Tân. Ông Phạm Minh Hoàng bị bắt, đang cố chối mình không phải Việt Tân, vợ ông trả lời báo chí cũng cả quyết chồng bà không phải Việt Tân. Nhưng đại diện của Việt Tân nhanh chóng tuyên bố đòi nhà nước Việt Nam phải trả tự do ngay cho đảng viên Việt Tân là ông Phạm Minh Hoàng! Như vậy nếu đưa được đảng viên đi biểu tình, hẳn họ sẽ không tiếc mạng sống của anh ta, lu loa ngay hòng đánh bóng cho danh tiếng của Việt Tân”.
Không biết ông Tống Văn Công đã dựa trên ý kiến của bao nhiêu người để ông gọi là “số khá đông” khi viết ra những nhận xét rất phiến diện và sai lạc về Đảng Việt Tân nói trên.

Trước hết, cho đến nay, chưa có người nào hay nhóm nào đã viết ra nhận xét mang tính quy chụp không những thiếu nghiêm chỉnh mà còn xúc phạm đến lý tưởng đấu tranh của toàn thể Đảng Viên Việt Tân như ông Tống Văn Công đã làm, rằng Đảng Việt Tân do Bắc Kinh lập ra. Không biết ông Công đã dựa vào những tài liệu nào và đã có dành thời giờ tìm hiểu về Đảng Việt Tân trước khi viết ra những nhận xét nói trên hay chỉ nghe qua những lời bêu rếu của nhà cầm quyền Cộng sản Việt Nam, để vô hình chung tiếp tay cho bộ máy tuyên truyền Cộng sản Việt Nam dán nhãn Đảng Việt Tân là do Bắc Kinh lập ra trong lúc cao trào chống Trung Quốc đang bùng lên mạnh mẽ ở trong nước; như Hà Nội đã từng dán nhãn Đảng Việt Tân là tổ chức khủng bố nhưng không đưa ra được bất cứ bằng chứng nào cách đây vài năm, và nay đã phải rút lại vu cáo đó vì không một chính phủ nào trên thế giới chấp nhận.
Đảng Việt Tân được thành lập từ năm 1982, cách nay 30 năm với hai mục tiêu đấu tranh rõ rệt: 1/ Chấm dứt sự cai trị độc tài của đảng Cộng sản Việt Nam và xây dựng nền móng dân chủ; 2/ Vận động nỗ lực Canh tân gấp rút để có một nước Việt Nam tự do và tiến bộ về mọi mặt. Vì chỉ một Việt Nam như vậy mới có thể chống trả mọi cuộc xâm lược.

Điều cần nói thêm là trước sự gây hấn của Trung Quốc có chủ ý và liên tục trong thời gian gần đây tại Biển Đông và trước sự bế tắc của đảng CSVN đối với “người anh cả và người đồng chí Trung Quốc” trong việc giải quyết vấn đề Biển Đông, ngày 21 tháng 6 năm 2011, Đảng Việt Tân đã công bố lập trường 4 điểm về chủ quyền của đất nước. Trong đó, Đảng Việt Tân khẳng định rằng vấn đề chủ quyền trên Biển Đông phải được Quốc Tế Hóa và giải quyết bằng cách thương thuyết đa phương. Mọi âm mưu thông đồng song phương với Trung Quốc đều nguy hiểm và bất lợi cho dân tộc Việt Nam. Với sự khẳng định rõ ràng và minh bạch bằng cả lời nói và việc làm như vậy cho thấy là Đảng Việt Tân quyết tâm cùng dân tộc bảo vệ đất nước, chống lại chính sách bá quyền của Bắc Kinh và cực lực phản đối hành động thông đồng dâng nhượng đất nước của lãnh đạo đảng CSVN.

Thứ hai, ông Tống Văn Công cho rằng Đảng Việt Tân đã “lợi dụng sự hy sinh của đảng viên để nổi tiếng” khi xác nhận anh Phạm Minh Hoàng là Đảng Viên Việt Tân trong khi anh Phạm Minh Hoàng và vợ “cố chối không là Việt Tân”. Khi viết như vậy, ông Tống Văn Công đã dựa vào cảm giác chủ quan và những điều dựng đứng do nhà cầm quyền CSVN đưa ra, mà không dựa trên thứ tự các dữ kiện. Đảng Việt Tân chỉ xác nhận đảng tịch của anh Phạm Minh Hoàng SAU KHI biết rõ anh đã thừa nhận điều đó với công an. Và việc xác nhận của đảng Việt Tân chỉ để có thể vận động chính thức áp lực từ thế giới, đặc biệt là chính giới Pháp cho anh Phạm Minh Hoàng.

Ông Tống Văn Công có quyền không đồng ý việc Đảng Việt Tân lên tiếng trước công luận về những khó khăn, thiệt hại của tổ chức đến từ sự trấn áp của chế độ Hà Nội. Tuy nhiên, ông Tống Văn Công không thể dựa vào những xuyên tạc của nhà cầm quyền CSVN để quy chụp và phê phán một cách sai lạc về những hy sinh tranh đấu của Đảng Viên Việt Tân.

Trong quá trình 30 năm đấu tranh, Đảng Việt Tân có rất nhiều đảng viên đã hy sinh, đã bị tù tội trên con đường tranh đấu; nhưng những con số mà dư luận bên ngoài biết đến thật rất nhỏ, bởi vì Đảng Việt Tân chỉ lên tiếng trước công luận về những hy sinh, bị bắt của Đảng Viên khi mà sự an nguy của họ và gia đình ở mức trầm trọng trước sự đe dọa, trả thù một cách tàn độc của chế độ CSVN. Đảng Viên Việt Tân tâm niệm những hy sinh đóng góp của mỗi cá nhân và toàn đảng là để phục vụ cho chiến thắng cuối cùng là xây dựng một đất nước Việt Nam tự do, dân chủ, nhân bản và phú cường. Đảng Việt Tân chỉ là phương tiện để phục vụ cho mục tiêu cao cả nói trên của toàn thể dân tộc. Với tâm niệm sẵn sàng là phương tiện để đất nước đi lên, Đảng Việt Tân không có nhu cầu khoe khoang thành tích; và trong tinh thần phục vụ tuyệt đối đó, mọi đóng góp, hy sinh và thành quả cụ thể của mỗi Đảng Viên Việt Tân – dù được dư luận biết đến hay không – đều là những dâng hiến cho đất nước.

Trường hợp anh Phạm Minh Hoàng mà ông Tống Văn Công nêu ra để dẫn chứng “Việt Tân thí quân lấy tiếng” là không đúng sự thật. Anh Phạm Minh Hoàng bị công an Sài gòn ra lệnh bắt vào ngày 13 tháng 8 năm 2010. Lệnh bắt ghi là thành viên của tổ chức Việt Tân, truy tố theo điều 79 của luật hình sự. Mặc dù tin tức này đã được các báo đài lớn loan tải rộng rãi; nhưng Đảng Việt Tân giữ im lặng. Sau khi chị Oanh, vợ anh Phạm Minh Hoàng lên tiếng cầu cứu dư luận vào ngày 17 tháng 8, Đảng Việt Tân tuy lên tiếng về vụ đàn áp này của công an; nhưng không hề xác nhận anh Phạm Minh Hoàng là người của đảng Việt Tân.

Mặc dù lên tiếng và đã kêu gào nhiều nơi, chị Oanh vợ anh Phạm Minh Hoàng không biết chồng mình bị giam ở đâu, không được thăm nuôi, phía cơ quan an ninh thì không chịu tiếp và không trả lời. Sau gần 1 tháng chống chọi trong sự tuyệt vọng và lo âu nói trên, ngày 6 tháng 9, chị Oanh vợ anh Phạm Minh Hoàng đã phải lên tiếng bày tỏ sự lo ngại là anh Hoàng sẽ bị giam giữ vô thời hạn và những tình huống xấu có thể xảy ra, như bị lãng quên, bị tra tấn, bức cung, chết trong tù… Trước tình hình này, Đảng Việt Tân đã không thể tiếp tục im lặng về trường hợp giam giữ anh Phạm Minh Hoàng. Sau khi trao đổi và được sự đồng ý của gia đình anh Phạm Minh Hoàng, ngày 9 tháng 9 năm 2010, Đảng Việt Tân mới lên tiếng xác nhận anh Hoàng là người của Việt Tân, để có thể chính thức vận động mọi áp lực cứu anh.

Trong quá trình tranh đấu cho chồng cũng như lên tiếng trên các làn sóng phát thanh, chị Oanh không bao giờ chối anh Phạm Minh Hoàng là Đảng Viên Việt Tân mà chỉ nói là chị không biết những hoạt động của anh. Trong khi đó, trước phiên tòa dàn dựng của Hà Nội vào ngày 10 tháng 8 năm 2011, anh Phạm Minh Hoàng đã xác định mình là Đảng Viên Đảng Việt Tân và chịu bản án 3 năm tù giam và ba năm quản chế tại địa phương. Những sự thật này cho thấy việc Đảng Việt Tân đã xác nhận anh Phạm Minh Hoàng là Việt Tân có sự đồng ý của gia đình và để sự vận động cứu anh Hoàng được hiệu quả hơn chứ không nhằm “lấy tiếng” như ông Tống Văn Công gán ghép.

Thứ ba, ông Tống Văn Công còn mỉa mai rằng: “Nếu đảng Việt Tân đưa được đảng viên đi biểu tình, hẳn họ sẽ không tiếc mạng sống của anh ta, lu loa ngay hòng đánh bóng cho danh tiếng của Việt Tân”. Nếu là một người tranh đấu thật sự vì dân tộc, hẳn ông Tống Văn Công phải hiểu rằng phát biểu của bà Phương Nga gán ghép “Việt Tân đang lợi dụng tình hình căng thẳng kích động nhân dân có những hành vi chống nhà nước” là để hù dọa những ai đi biểu tình là “liên hệ với khủng bố, phản động” hầu trấn áp, chia rẽ hàng ngũ đấu tranh. Nếu không là Việt Tân, công an CSVN cũng sẽ gán ghép một tổ chức nào đó là phản động để làm lý cớ ngăn chận sự đoàn kết giữa quần chúng và lực lượng đối kháng. 
Đây là âm mưu thâm độc của Hà Nội nhằm ngăn chận sự đoàn kết của phong trào chống Trung Quốc đang gây sức ép lên chế độ. Rõ ràng là chế độ CSVN đã thất bại trong việc ngăn chận lòng yêu nước của mọi thành phần quần chúng, thất bại trong việc răn đe, bắt giữ người biểu tình, và thất bại nặng nề trong những việc tấn công và bêu rếu Đảng Việt Tân là lực lượng đang gây nhiều sức ép lên chế độ hiện nay. Người yêu nước đi biểu tình đã chẳng sợ cái mũ “phản động” của chế độ đội lên đầu họ, cũng chẳng e ngại đứng cùng những Đảng Viên Việt Tân yêu nước. Tất cả đã chia xẻ cùng một mục tiêu, một động lực, một chính nghĩa mà chẳng một thế lực hay xuyên tạc nào có thể chia rẽ.

Đảng Việt Tân cũng đã chủ động bẻ gãy thủ đoạn chia rẽ nói trên của CSVN bằng cách âm thầm tiến hành các nỗ lực liên lạc trao đổi trực tiếp với các cá nhân, các lực lượng đấu tranh tại Việt Nam. Đồng thời, Đảng Việt Tân quan niệm việc tham gia biểu tình chống Trung Quốc là quyền của mọi công dân Việt Nam yêu nước, vượt lên trên sự chi phối của các đoàn thể, đảng phái. Trong tinh thần đó, suốt hơn 11 cuộc biểu tình chống Trung Quốc vừa qua tại Hà Nội lẫn Sài Gòn, đều có Đảng Viên Đảng Việt Tân tham gia như bao đồng bào khác. Anh chị em Đảng Viên Việt Tân đã vận động nhiều người cùng đi biểu tình vào mỗi sáng chủ nhật và coi đó là một nỗ lực quan trọng để góp phần dấy lên làn sóng yêu nước.
Tóm lại, tham gia đấu tranh chống lại chế độ độc tài CSVN là quyền và nghĩa vụ của tất cả mọi công dân yêu nước. Tham gia biểu tình chống sự xâm lấn của Trung Quốc cũng là quyền và nghĩa vụ của mọi công dân yêu nước.

Điều mà lãnh đạo đảng CSVN sợ hãi nhất lúc này là sự đoàn kết của toàn dân chống lại toan tính xâm lược dần dần của Trung Quốc mà chính họ đã chấp nhận chịu thua, dâng nhượng đất nước để tiếp tục cai trị độc tài. Lãnh đạo đảng CSVN sẽ làm hết sức để phân hóa sự đoàn kết toàn dân vì đất nước đó.
Với lòng yêu nước và trí tuệ của dân tộc, chúng tôi tin chắc chúng ta sẽ không rơi vào cái bẫy hiểm độc của những kẻ đang chủ mưu bán dần đất nước.
Nguyễn Quốc Quân
Ngày 25/8/2011.

No comments:

Post a Comment

Enter you comment ...