. .

Friday, September 26, 2014

"Sống Cùng Lịch Sử" nào??? - Lê Tùng Châu

Lịch Sử tàn ác sắt máu cộng sản là thứ lịch sử chẳng ai muốn sống cùng!!!

Lê Tùng Châu


- dư luận một lần nữa lại xôn xao câu chuyện điện ảnh “kinh điển” chỉ có ở VN: phim “cúng cụ”
- “Lịch sử” không ai muốn sống cùng!


Đó là các dòng Title nhỏ của bài Lời ai điếu cho cách làm phim lễ lạt?, Tuổi Trẻ thứ BA 23/9/2014 của LÂM LÊ (http://tuoitre.vn/tin/van-hoa-giai-tri/20140923/loi-ai-dieu-cho-cach-lam-phim-le-lat/649162.html) viết về cuốn phim Sống Cùng Lịch Sử của đạo diễn quốc doanh Nguyễn thanh Vân khi cuốn phim này vừa mới trình chiếu (tháng 9/2014) mấy ngày chỉ bán được vẻn vẹn có 3 vé, trong khi nó ngốn hết tới 21 tỷ (tương đương $ 1 triệu) và đành phải đem dẹp vô kho.


Đâu cả rồi cái đám đông ngàn người "tưởng nhớ" dại tướng thí quân Giáp võ nguyên? Cả ngàn người sao chỉ mua có 3 vé coi phim làm về đại tướng cầm quần chị em??? Những láo khoét trong chế độ Hanoi mới nghĩ tới đã thấy muốn ói mửa! Đỗ Mười lũ giặc đỏ!
Tuy người viết bài này (Lâm Lê) đã tìm cách nấp dưới vài "lá chắn" cố hữu của cách “viết báo” dưới chế độ cộng sản láo khoét bưng bít ngu nghê (bằng cách tránh né tố cáo thẳng vấn đề hoặc nêu trực diện nguyên nhân dân chúng không hẹn mà gặp, cùng đồng tình rủ nhau tẩy chay phim tuyên truyền láo của chế độ) nhưng kể ra tay chủ báo Tuổi Trẻ cũng như đội ngũ anh em “nhà báo” việt cộng cũng đã hết chịu nổi chế độ của chúng: Ngu muội tuyên truyền, láo khoét ăn nói và sống sượng dối trá

Thử đọc vài đoạn dám nói của bài báo:

-“…những bộ phim lễ lạt Việt với kỹ thuật dàn dựng phim lạc hậu, kỹ xảo thô vụng và những diễn viên vô danh không ai biết. Trong khi đó nội dung vẫn một màu hùng ca cũ, những câu chuyện phim không mới hơn những gì trong sách lịch sử, những nhân vật có tính cách đơn điệu, nhàm chán lại cố nhét thêm vào dăm ba bài học tuyên truyền đã quá lạc thời...”

-“…điều gì khiến những bộ phim mang đậm màu sắc anh hùng ca của một lịch sử hào hùng chưa xa như thế lại khiến lớp khán giả hôm nay gần như quay lưng mà không cần biết nó hay dở thế nào? Gần đây, đạo diễn Nguyễn Thanh Vân trả lời phỏng vấn có nói rằng bộ phim 21 tỉ đồng này chỉ có 50 triệu đồng để quảng bá nên khán giả hầu như không biết. Tôi có đọc được một ý của khán giả đưa ra một thách đố rằng nếu “cho” đạo diễn gấp 10 lần con số đó, là 500 triệu đồng để quảng bá, thì đạo diễn có bảo đảm lôi kéo được khán giả đến rạp không?Lời thách đố có tính “vỗ mặt” đó có lẽ là cảm giác của hầu hết khán giả, những người đã quá chán ngán với những bộ phim minh họa lịch sử một cách thô sơ cũ mòn, kể chuyện sáo rỗng và tư duy làm phim cũ kỹ. ...”

Những dòng trên tuy tránh né không nói trắng ra nguyên nhân chính nhưng cũng đã cố diễn đạt những gì trung thực một cách yếu ớt..

Vậy, nguyên nhân trực diện khiến dân chúng không hẹn mà gặp, cùng đồng tình rủ nhau tẩy chay phim tuyên truyền láo của chế độ là gì?

Xin thưa, đó không phải là do bởi kỹ thuật, dàn dựng, dàn tài tử tên tuổi, tài năng diễn xuất…bởi những yếu tố đó chỉ là cần yếu đối với loại “phim truyện” dù cao hay thấp, dù hay hay tầm tầm…dở, nghĩa là loại văn nghệ thuần túy giải trí mua vui cũng được một vài trống canh!

Mà bởi vì với loại văn nghệ “lịch sử” (gớm! nói theo cách của các anh Việt cộng chuyên chính vô học) thì đó là sự biểu hiện thoát thai từ cả một sức sống, một sự thật, một vận mệnh theo “mệnh nước nổi trôi” gắn liền với sinh mệnh, thân phận của tám chín chục triệu người Việt bao phen lên bờ xuống ruộng, đảo điên với cái thứ tà thuyết cộng sản tàn ác phi nhân độc tài, hễ đi tới đâu là hủy diệt mọi mầm xanh của non sông xứ sở con người…đến đó!

một đảng cướp có súng cướp đất của dân đó mới thực là lịch sử mà người Việt muốn sống cùng cả chết cùng nữa, một mất một còn với bầy quỷ đỏ ăn cướp

Cái biểu hiện thoát thai đó nó là phản ánh cái bộ mặt của cái Chế Độ chính trị, chế độ cai trị, chế độ độc tài đảng trị, côn đồ trị…điều hành cả một quốc gia dân tộc.
Chế độ việt cộng các anh đi từ tàn ác này tới tàn ác khác, hết tống đạp Mặt Trận Giải Phóng bù nhìn ra khỏi quyền lực sau tháng 4/1975, bỏ tù không án một cách dã man tàn ác khổ sai tất cả viên chức, quân nhân miền Nam, tới đổi tiền 3, 4 lần, đánh Tư Sản (ăn cướp cạn giữa ban ngày), ngăn sông cấm chợ toàn dân tới kiệt sức toàn quốc (1975-1986), bán bãi vượt biên thu vàng lá về Hà Nội tiêu xài mặc tình tống xuất đồng bào da vàng máu đỏ ra chết ngoài biển đông đi tìm tự do hay tìm mồ chôn trong bụng cá mập…và rồi khi không còn gì của “địch” để cướp thì quay lại cướp đất của dân chúng kể cả của những gia đình “liệt cụp” (í quên liệt sĩ VC!) tạo nên một luồng Dân Oan khổng lồ không tiền khoáng hậu trong sử Việt.

Lịch sử mà dân Việt hôm nay muốn sống cùng là đảng cộng sản VN cướp đất

Cái chế độ côn đồ đó ngày nay đã được đồng bào dù Nam quốc gia hay Bắc cộng sản nhận ra rõ hết rồi và lòng căm thù mà các anh tạo ra trên toàn quốc nay đã ngút trời. Nay quần chúng Việt từ nông dân tới công nhân tới trí thức…họ chỉ chờ ngày lấy cái thủ cấp của các anh nữa mới hả lòng…thì làm sao mà họ bỏ tiền bỏ giờ đi coi cái thứ phim phéo mà ngay chính những tay viết “báo láo” ăn lương của các anh như Lâm Lê, như Tuổi Trẻ…cũng ói mửa???
Các anh quá mê muội hoang tưởng trôi dài trong Tội Ác không biết rằng dù dân đứng trước họng súng AK đó, nhưng họ tuyệt không thể ngửi nổi cái thứ láo khoét tà mỵ của việt cộng các anh nổi nữa!

Đó, tất cả đó, là những vắt tắt lý gio lý trấu mà quần chúng Việt Nam đã “bỏ phiếu bằng chân” trong cuộc trưng cầu dân ý do chính các anh vừa bỏ 21 tỷ làm ra: Lịch Sử tàn ác sắt máu cộng sản là thứ lịch sử chẳng ai muốn sống cùng!!!

Saigon Sept 24, 2014
Lê Tùng Châu

No comments:

Post a Comment

Enter you comment ...