. .

Wednesday, December 14, 2011

Một Phản Biện của bạn đọc về bài "Học Để Làm Gì?" - Lê Tùng Châu


Tôi nhận được một ý kiến nghiêm túc và thân tình của một bạn đọc (bạn Hoa Thanh Quế, một bạn đọc quen thuộc của CXN Blog) phản biện bài Học Để Làm Gì? (trong Loạt bài Giáo Dục cho VN hậu CS-nhóm NVVDTV-Bài 2-) sau khi bài được post lên "nhà" tôi và CXN Blog.

Nguyên văn 2 ý kiến phản biện ấy như sau:


"Như tôi đã tham gia là bạn nên có cách tiếp cận vấn đề và phương pháp lập luận sao cho tính thuyết phục cao hơn. Tôi nêu cụ thể một hai ý như sau:

- Bạn đưa ra một cách tiếp cận là sự xuống cấp, suy đồi đạo đức xã hội hiện nay "quy về chỗ lỗi GỐC đó: chương trình dạy" cho học sinh từ 10 năm, 20 năm. 30 năm trước; cụ thể chương trình đó là "tất cả đều học Mác Lenin, HCM; và học dưới “mái trường xã hội chủ nghĩa”, do những đảng viên CS-cán bộ giáo dục (giáo viên) dạy" là không có căn cứ khoa học có tính thuyết phục và cũng không phù hợp với thực tế đã diễn ra dưới “mái trường xã hội chủ nghĩa” từ 10 năm, 20 năm. 30 năm trước đây. Nếu bạn nói một trong các nguyên nhân là do "chương trình dạy" có phù hợp hơn.
Tôi đưa ra một ví dụ: CS đã tuyên truyền hơn 60 năm nay về hình ảnh ông Hồ Chí Minh là người như thế nào, đạo đức tốt ra làm sao? (lưu ý tôi nói là cs tuyên truyền chứ không nói ông HCM thực sự là con người như thế nào, vì vấn đề này chưa bàn ở đây). Thế nhưng hiện nay trong nhà trường nói riêng và trong xã hội nói chung CS ra sức tuyên truyền vận động rầm rộ phong trào " học tập tấm gương đạo đức CT HCM" nhưng kết quả như thế nào thì bạn đã biết. Vậy cái "chương trình dạy" có thực sự ảnh hưởng không?

- Bạn viết "Đã là Chính trị thì có phải có quấy, có đúng có sai, có chính có tà, có thật có dối …cốt sao thu đoạt được Quyền, Lợi về cho phe phái mình, cho nên dù mình có bậy có quấy cũng nói thành hay thành giỏi, dù mình có thua cũng bảo rằng thắng, dù mình có dốt nát u tối cũng tự phong là “đỉnh cao trí tuệ”, dù mình vô học bất tài chẳng sáng tạo được gì, chẳng làm ra được đồng nào, toàn ăn theo phát minh của nhân loại, toàn đi xin xỏ, vay mượn nương nhờ “thế cục” chính trị thế giới mà vẫn hô hào rêu rao đao to búa lớn nào là “phát triển” không ngừng, nào là gặt được những “kỳ tích kinh tế” mà thế giới phải công nhận v.v…Cái lối tự biên tự diễn, “tự vẽ bùa tự đeo” ấy chỉ có thể là “kế sách” trong một giai đoạn ngắn nhất thời nhằm ngụy biện, “nói lấy được” sặc mùi tuyên truyền một cách ấu trĩ đáng xấu hổ". Với cách lập luận này vô hình dung bạn đã đánh đồng mọi Chính trị đều như nhau và đều "có quấy", "có dối" ... sao? Nhất là chính bạn đang vận động chính trị.

Tôi nêu như vậy là chỉ tham gia với bạn về cách tiếp cận vấn đề và phương pháp lập luận chứ không phải bảo vệ sự đúng đắn của "nền giáo dục XHCN tươi đẹp" đâu nha. hiiiii"-
HTQ
-----

Tôi đang định trả lời bạn HTQ thì báo đỏ VNExpress có bài sau đây, theo tôi, có giá trị bổ trợ cho nhận định chính yếu của tôi về "giáo dục" CS trong nước bấy lâu nay, do đó, tôi đăng lại bài ấy ở đây (do tôi hight light), tạm thời thay cho trả lời của tôi với bạn HTQ.
Nếu HTQ (hoặc các bạn đọc khác), chưa vừa ý, xin để lại comment, tôi sẽ trả lời tiếp theo sau, với những diễn giải chi tiết.

bài trên VNExpress:
'Đổi mới giáo dục không thể ngẫu hứng'
http://vnexpress.net/gl/xa-hoi/giao-duc/2011/12/doi-moi-giao-duc-khong-the-ngau-hung/

Nhiều giáo sư đầu ngành cho rằng muốn đổi mới căn bản, toàn diện nền giáo dục thì phải đổi mới từ cơ sở, không ngẫu hứng hay đẽo cày giữa đường.

>Muốn đại học phát triển bền vững cần có tự chủ/ Đề nghị giao quyền tự chủ hoàn toàn cho các trường đại học

Sáng 16/12, hội thảo khoa học toàn quốc về "Tâm lý học và Giáo dục học với sự nghiệp đổi mới căn bản, toàn diện nền giáo dục Việt Nam" tổ chức tại Hà Nội. Nhiều giáo sư, phó giáo sư đầu ngành, nhà giáo ưu tú đã chia sẻ, đề xuất tâm huyết nhằm phát triển giáo dục nước nhà.
GS Nguyễn Đức Thạc thẳng thắn cho rằng, đang diễn ra sự tha hóa trong nhân cách của một bộ phận nhà giáo. Nguyên nhân chính là do đồng lương không đủ đảm bảo cuộc sống gia đình.
GS Nguyễn Đức Thạc hy vọng Bộ Giáo dục, các cấp quản lý sẽ tiếp thu những ý kiến đóng góp của những nhà giáo tâm huyết để đổi mới giáo dục. Ảnh: Hoàng Thùy.

Phó Chủ tịch hội khuyến học Việt Nam Phạm Tất Dong thì cho rằng giáo dục là không loại trừ một ai và phải thực hiện giáo dục cưỡng bức. Thế nhưng theo báo cáo, một vài năm gần đây Việt Nam có tới 1,2 triệu học sinh bỏ học, như vậy là loại trừ quá nhiều.
Cũng trăn trở với nền giáo dục hiện tại, GS Nguyễn Minh, nguyên Chủ tịch Viện Tâm lý Giáo dục Khánh Hòa cho biết trong một xã hội mà người dân tin rằng cái gì không làm được bằng tiền thì có thể làm được bằng rất nhiều tiền, giáo dục tất yếu sẽ giảm sút. Tình trạng chạy trường, chạy lớp vẫn còn phổ biến thì nguyên nhân tham nhũng trong giáo dục cần phải được chú ý.
Theo giáo sư, giáo dục của đất nước chịu ảnh hưởng từ ba nền giáo dục, Nho giáo, Pháp, Nga nên có đầy đủ những hạn chế như nặng khoa cử, bằng cấp, thiếu tinh hoa và đề cao quá mức chứng năng phục vụ chính trị.
GS Mạc Văn Trang (Viện Khoa học Giáo dục Việt Nam) nhận định, hiện nay chân, thiện, mỹ trong nhà trường không được coi trọng. Giáo viên dạy học sinh học văn mẫu, một số lại đối xử thiếu nhân đạo với học sinh và cái đẹp ở trường học phần nhiều là do quảng cáo. Ông cho rằng, hiện nay học sinh đang phải học rất nhiều thứ vô ích, học xong không ứng dụng được vào việc gì và còn quá nhiều phong trào thi đua giả dối.
GS Phạm Tất Dong cho rằng một nền giáo dục cũ không thể chắp vá bởi nó cũng giống như chiếc áo, nay vá một miếng, mai một miếng thì áo sẽ càng rách nhanh hơn. Ảnh: Hoàng Thùy.

Để khắc phục tình trạng trên và từng bước đổi mới nền giáo dục, GS Nguyễn Đức Thạc cho rằng cần phải bắt đầu từ cơ sở. Ở thời kỳ Bắc Lý (tên ngôi trường khởi đầu của phong trào thi đua Hai tốt), giáo viên sáng tạo, tìm tòi những cách dạy tốt nhất. Lương của họ đảm bảo chi dùng cho cuộc sống. Chính điều đó đã thúc đẩy người thầy toàn tâm toàn ý với nghiệp dạy học.
Vị giáo già kiến nghị, để đổi mới giáo dục trước hết cần đổi mới cơ chế đãi ngộ với giáo viên. Gần đây Bộ GD&ĐT có ban hành quyết định phụ cấp thâm niêm nhưng ban hành mãi mà chưa có hướng dẫn thực hiện.
GS Phạm Tất Dong (Phó Chủ tịch hội khuyến học Việt Nam) cho rằng đổi mới là không được ngẫu hứng. Quá trình đổi mới phải được làm một cách cẩn thận, tỉ mỉ. Ông nhấn mạnh, nguyên tắc của đổi mới giáo dục là không được vận hành theo cơ chế thị trường, phải có nền giáo dục thực nghiệm và thực hiện dân tộc, khoa học, đại chúng.
Muốn làm được điều đó, cần cấu trúc lại hệ thống giáo dục, xây dựng giáo dục thường xuyên mang tầm vóc quốc gia. Chủ tịch Hồ Chí Minh từng nói "Học không chán, dạy không mỏi", đó là vấn đề cơ bản nhất phải thực hiện, nhưng hiện nay giáo dục của tồn tại thực tế "Học thì chán, dạy thì mỏi".
GS Nguyễn Minh cho rằng giáo dục nước ta có đầy đủ những hạn chế như nặng khoa cử, bằng cấp, thiếu tinh hoa và đề cao quá mức chứng năng phục vụ chính trị. Ảnh: Hoàng Thùy.

"Tôi cho rằng một nền giáo dục cũ không thể chắp vá bởi nó cũng giống như chiếc áo, nay vá một miếng, mai một miếng thì áo sẽ càng rách nhanh hơn", GS Dong nói.
Với GS Nguyễn Minh, muốn đổi mới cần thay đổi triết lý giáo dục. Ông đề xuất việc học phải đi vào thực chất, học gì thi nấy, không nặng thành tích và công tác quản lý cũng phải được đề cao. Những người đứng đầu ngành cần vi hành tận nơi, kiểm tra chất lượng dạy và học cụ thể chứ không thể chỉ nghe báo cáo. Đặc biệt, hiệu trưởng không được bổ nhiệm những người kém chuyên môn, tạo thiệt thòi cho giáo dục.
Còn GS Mạc Văn Trang lại cho rằng giáo dục cũng giống như kinh tế, phải đua nhau thì mới phát triển được. Theo ông, trước hết phải chấn chỉnh từ trường học. Phải làm sao cho trường ra trường, lớp ra lớp chứ không thể để học sinh và giáo viên mầm non phải lội bì bõm dưới nước để vào lớp. "Khi trường lớp còn chưa đảm bảo thì nói gì đến chất lượng với toàn diện", thầy Trang nhấn mạnh.
Hoàng Thùy
----------------------

LTC: bạn đọc hãy chú ý các GS phát biểu ý kiến trong bài báo này (của VNExpress) là công chức của chế độ Hanoi. Họ không thể nói thẳng, nói hết ý muốn nói như tôi, nhưng họ đã NÓI LÊN những ý kiến như thế này, nếu lùi về 12, 15 năm trước là các vị này chắc chắn bị trù dập thậm chí bị bắt bớ ngay (như GS Phạm Minh Hoàng hay anh Trần Huỳnh Duy Thức hay LS Lê công Định...).
Ta có thể thấy đàng sau những ý kiến này của các vị ấy, là những gì nữa? ra sao? và ta hãy tự hỏi, vì sao họ không còn chịu im lặng như mấy chục năm qua nữa???


-

No comments:

Post a Comment

Enter you comment ...